Không biết có phải “Giáo sư” nghĩ quẩn vì phải chịu sức ép quá lớn từ các CĐV hay không, nhưng quả thực là đang có rất nhiều lý do để người ta tin rằng vị thuyền trưởng của The Gunners đang chơi một canh bạc thực sự khi quyết định đưa Oezil về Emirates. Chưa nói tới chuyện mức giá của tiền vệ người Đức này bị cho là quá cao (Real chỉ mua cầu thủ này với giá 15 triệu euro vào năm 2010), chỉ riêng việc Arsenal cố mua bằng được tiền vệ người Đức gốc Thổ Nhĩ Kỳ cũng xứng đáng bị cho là một nước cờ mạo hiểm.
Mạo hiểm ở chỗ, Mesut Oezil kỹ thuật thì có thừa nhưng anh lại chưa bao giờ được đánh giá là cầu thủ có nền tảng thể lực sung mãn. Nên nhớ, đây là tố chất tối cần thiết để một cầu thủ có thể trụ được ở giải đấu có tính giải trí cao và đòi hỏi thể lực lớn như giải Ngoại hạng Anh. Chưa hết, Oezil cũng chẳng phải là cầu thủ quá nhanh nhẹn, trong khi Premier League nói chung và Arsenal nói riêng luôn đề cao yếu tố này.
Bản hợp đồng Oezil đã ngốn của Arsenal tới 42.5 triệu bảng
Thứ ba, Oezil chỉ mạnh trong tấn công chứ không phải là chuyên gia phòng ngự, mà một “máy quét” thực sự chất lượng mới là thứ mà Pháo thủ thành London đang thiếu vào thời điểm này. Như vậy, chiêu mộ Oezil cũng đồng nghĩa với việc Wenger chấp nhận thực tế là các tiền vệ khác của Arsenal phải chấp nhận hy sinh một chút để phục vụ lối chơi cho cầu thủ đắt giá nhất người Đức kể từ trước tới nay.
Điều này đương nhiên sẽ dẫn tới hậu quả hết sức tai hại là phong độ của toàn đội sẽ phụ thuộc rất nhiều vào những gì mà Oezil thể hiện trên sân. Càng tai hại hơn khi Oezil không những không thuộc mẫu cầu thủ có cá tính mạnh mẽ mà lại còn rất dễ bị tổn thương tâm lý. Vừa chân ướt chân ráo tới thử sức trong môi trường bóng đá mới, lại phải chịu sức ép lớn từ cái mác là bản hợp đồng trị giá tới 42.5 triệu bảng, khả năng Oezil không thể phát huy được hết năng lực của mình trong màu áo Arsenal là rất dễ xảy ra.
Nếu viễn cảnh trên trở thành sự thực thì đây thực sự là một thảm họa với Arsenal, đội bóng qua bản hợp đồng Oezil đang muốn chứng tỏ cho cả thế giới biết rằng mình không hề "keo kiệt".
Tuy nhiên, khi HLV Wenger đã chấp nhận mạo hiểm đầu tư vào một cầu thủ ẩn chứa nhiều rủi ro như Oezil, việc đội bóng của ông có không giải được cơn khát danh hiệu đã kéo dài suốt 8 năm qua, thì đó cũng chẳng phải là chuyện lạ.