Cũng chính The Blues đã dùng Matic như một phần trong vụ mua David Luiz 3 năm trước, và ước tính giá chuyển nhượng của anh chỉ 4 triệu bảng. Việc mua lại Matic, do đó, cũng có thể xem là sự thừa nhận công khai rằng Chelsea đã phạm phải sai lầm quá đắt trên thị trường chuyển nhượng.
Nhưng Mourinho không quan tâm tới những lời đàm tiếu đó. Ông không phải là người đẩy Matic đi, nên không thấy có gì lấn cấn khi cố bằng mọi cách kéo anh về. Đơn giản vì ông nhìn thấy ở cầu thủ người Serbia hình ảnh một tiền vệ đánh chặn toàn diện mà mọi nhà vô địch đều phải có. Ông thấy ở anh hình ảnh của Claude Makelele, người đóng vai trò không thể thay thế trong đội hình Chelsea 2 lần liên tiếp vô địch Premier League ở nhiệm kỳ đầu tiên của ông.
Về ngoại hình, Matic khác hẳn Makelele. Lối chơi cũng có nhiều khác biệt. Nhưng hiệu quả thì “một chín một mười”. Những bản hợp đồng được mua trong kỳ chuyển nhượng mùa Đông thường thất bại, hoặc mất nhiều thời gian để hòa nhập, nhưng Matic là một ngoại lệ. Vừa trở lại Chelsea, anh lập tức thể hiện khả năng và có được vị trí bất khả xâm phạm trong đội hình xuất phát của Chelsea. Đặc biệt, Matic thường xuyên chơi hay khi đối đầu các đối thủ lớn, và đó là một phần lý do The Blues mùa trước được xem như “chuyên gia của các trận đại chiến”.
Mùa này, Matic thậm chí còn hoàn thiện hơn. Không chỉ tắc bóng giỏi, chọn vị trí tuyệt vời, anh còn tham gia tấn công hiệu quả hơn hẳn. Tới lúc này, Matic đã đóng góp cho Chelsea 2 bàn, gần nhất là bàn quyết định thắng lợi trước Sporting. Có vẻ như anh đã tìm được cách cân bằng giữa nhiệm vụ phòng ngự và “bản năng” tấn công. Matic, vốn dĩ, là một tiền vệ công, và chỉ bắt đầu đá thủ từ khi về Benfica...