Phong độ tuyệt vời của Matic từ đầu mùa khiến việc Chelsea không có sự phục vụ của anh vào tối nay là một thiệt thòi rất lớn. Lối chơi đầy sức mạnh của Matic là yếu tố giúp Chelsea tạo được sự cân bằng ở mặt trận tấn công và phòng ngự, là sự gai góc bên cạnh phong cách hoa mỹ của người đá cặp Cesc Fabregas. Nhiều người so sánh anh với Claude Makelele, điều này chẳng sai, thậm chí tiền vệ người Serbia còn nhỉnh hơn cầu thủ đàn anh ở khả năng không chiến và sút xa.
Không còn Matic, trong tay Mourinho vào thời điểm hiện tại còn 2 sự lựa chọn khả dĩ để lấp vào chỗ trống này: John Obi Mikel và Ramires. Cả hai đều đã có 7 lần góp mặt tại Premier League từ đầu mùa, nhưng Ramires có số phút ở trên sân nhiều hơn gấp đôi so với Mikel: 289 so với 131. Thêm nữa, tất cả những lần ra sân của Mikel đều từ băng ghế dự bị, trong khi Ramires có 3 lần xuất phát từ đầu. Nhìn qua có thể thấy Ramires đang nhỉnh hơn, nhưng Mikel lại có những lợi thế riêng.
Ramires (phải) thích hợp hơn với vai trò tấn công
Ramires được biết đến là mẫu tiền vệ con thoi (box-to-box). Kể từ khi cập bến Chelsea, anh từng được bố trí chơi ở giữa sân, và dạt cánh phải. Tốc độ và sự nhanh nhẹn là những điểm mạnh nhất của cầu thủ người Brazil, điều rất hợp cho một cầu thủ đá biên, nhưng nếu Ramires được xếp đá cặp với Fabregas ở trận đấu tối nay, khả năng Chelsea sẽ phải vào lưới nhặt bóng nhiều như trận đấu với Everton hồi đầu mùa (3 bàn) là tương đối cao. Nên nhớ, đó là trận đấu Ramires chơi ở tuyến giữa.
Trong khi đó, Mikel là một tiền vệ phòng ngự điển hình. Việc cầu thủ này mất vị trí trong đội hình Chelsea kể từ khi Matic cập bến, đơn giản là bởi cựu cầu thủ Benfica chơi quá hay và sở hữu đẳng cấp vượt trội, chứ không hẳn là Mikel không đáp ứng được yêu cầu tròn vai về mặt chuyên môn. Nếu muốn tìm kiếm một người “làm nền” cho Fabregas múa may ở phía trên, Mikel là sự lựa chọn đúng đắn nhất, bởi cầu thủ này luôn có xu hướng phòng ngự, chứ không hay lao lên phía trên.
Mikel (trái) chơi tròn vai mỗi khi được trao cơ hội
Thêm nữa, để đối mặt với một hàng tiền vệ đầy sức mạnh của đội chủ nhà với những cầu thủ da màu cao to và cực khỏe như Moussa Sissoko hay Cheick Tiote, Mikel tỏ ra có lợi thế hơn so với thể hình “mỏng cơm” của Ramires trong những pha tranh chấp cả dưới đất và trên không. 2,1 lần tắc bóng thành công/trận kể từ đầu mùa, dù lép vế hơn khá nhiều so với Matic (3,4), nhưng lại là một thông số rất đáng khen ngợi dành cho Mikel, dù anh chỉ có trung bình gần 19 phút ra sân/trận.
Không còn Matic, trong tay Mourinho vào thời điểm hiện tại còn 2 sự lựa chọn khả dĩ để lấp vào chỗ trống này: John Obi Mikel và Ramires. Cả hai đều đã có 7 lần góp mặt tại Premier League từ đầu mùa, nhưng Ramires có số phút ở trên sân nhiều hơn gấp đôi so với Mikel: 289 so với 131. Thêm nữa, tất cả những lần ra sân của Mikel đều từ băng ghế dự bị, trong khi Ramires có 3 lần xuất phát từ đầu. Nhìn qua có thể thấy Ramires đang nhỉnh hơn, nhưng Mikel lại có những lợi thế riêng.
Ramires (phải) thích hợp hơn với vai trò tấn công
Ramires được biết đến là mẫu tiền vệ con thoi (box-to-box). Kể từ khi cập bến Chelsea, anh từng được bố trí chơi ở giữa sân, và dạt cánh phải. Tốc độ và sự nhanh nhẹn là những điểm mạnh nhất của cầu thủ người Brazil, điều rất hợp cho một cầu thủ đá biên, nhưng nếu Ramires được xếp đá cặp với Fabregas ở trận đấu tối nay, khả năng Chelsea sẽ phải vào lưới nhặt bóng nhiều như trận đấu với Everton hồi đầu mùa (3 bàn) là tương đối cao. Nên nhớ, đó là trận đấu Ramires chơi ở tuyến giữa.
Trong khi đó, Mikel là một tiền vệ phòng ngự điển hình. Việc cầu thủ này mất vị trí trong đội hình Chelsea kể từ khi Matic cập bến, đơn giản là bởi cựu cầu thủ Benfica chơi quá hay và sở hữu đẳng cấp vượt trội, chứ không hẳn là Mikel không đáp ứng được yêu cầu tròn vai về mặt chuyên môn. Nếu muốn tìm kiếm một người “làm nền” cho Fabregas múa may ở phía trên, Mikel là sự lựa chọn đúng đắn nhất, bởi cầu thủ này luôn có xu hướng phòng ngự, chứ không hay lao lên phía trên.
Mikel (trái) chơi tròn vai mỗi khi được trao cơ hội
Thêm nữa, để đối mặt với một hàng tiền vệ đầy sức mạnh của đội chủ nhà với những cầu thủ da màu cao to và cực khỏe như Moussa Sissoko hay Cheick Tiote, Mikel tỏ ra có lợi thế hơn so với thể hình “mỏng cơm” của Ramires trong những pha tranh chấp cả dưới đất và trên không. 2,1 lần tắc bóng thành công/trận kể từ đầu mùa, dù lép vế hơn khá nhiều so với Matic (3,4), nhưng lại là một thông số rất đáng khen ngợi dành cho Mikel, dù anh chỉ có trung bình gần 19 phút ra sân/trận.