Cách đây không lâu, Chelsea thường bị giới truyền thông và các HLV, cầu thủ chỉ trích vì lối chơi phòng ngự tiêu cực được gọi là “dựng xe bus trước khung thành”. Đỉnh điểm có lẽ là ở hai trận đấu với Liverpool trên sân Anfield tại Premier League và Atletico Madrid trên sân Vicente Calderon ở Champions League mùa trước.
Trong hai trận đấu đó, để đạt được ý đồ giữ sạch lưới, Mourinho đã yêu cần phần lớn các cầu thủ Chelsea phòng ngự ngay trước vòng cấm sân nhà, và chỉ tấn công đối thủ trong các pha phản công nhanh. Kết quả, Chelsea giữ sạch lưới ở cả hai trận, và thậm chí đã đánh bại Liverpool với tỷ số 2-0 trên sân khách. Tuy Mourinho đạt được mục đích của mình, nhưng chính những trận đấu như vậy đã khiến Chelsea mang tiếng là một đội bóng nhàm chán, thực dụng và có phần tiêu cực.
Thế nhưng, năm nay mọi chuyện đã thay đổi. Ở vòng bảng Champions League vừa qua, Chelsea là đội ghi nhiều bàn thắng nhất (17 bàn), hơn cả những đối thủ nổi tiếng với lối chơi tấn công tích cực như Real Madrid (16 bàn), Bayern Munich (16 bàn), Barcelona (15 bàn).
Họ cũng là đội kiểm soát bóng tốt thứ 6 (sau Bayern, Barca, Juventus, Porto và Real Madrid), và dứt điểm nhiều thứ 3 (trung bình 17,2 lần dứt điểm/trận). Nếu như cả mùa trước, Chelsea chỉ ghi được 19 bàn trong 12 trận (12 bàn ở vòng bảng), thì ở mùa này, họ đã có 17 bàn chỉ sau một nửa số trận đó.
Ấn tượng hơn, tiền đạo số 1 của họ tại Premier League, Diego Costa vẫn… chưa ghi được bàn thắng nào tại Champions League. 17 bàn thắng của Chelsea được ghi bởi 10 cầu thủ, trong đó có Cesc Fabregas, Eden Hazard, Didier Drogba hay John Terry – nhưng chưa có ai ghi quá 2 bàn. Điều này cho thấy lối chơi tấn công của Chelsea đã trở nên biến hóa khó lường, và trách nhiệm ghi bàn được san sẻ cho nhiều cầu thủ khác nhau, thay vì dồn hết lên chân sút chủ lực.
Với những thống kê nổi bật như vậy, liệu người ta có nên tiếp tục gán cụm từ “dựng xe bus” hay “nhàm chán” cho Chelsea nữa không?
Trong bóng đá, sự hứng khởi của người xem được tạo ra bởi những cuộc rượt đuổi tỷ số căng thẳng, hoặc những màn phối hợp, biểu diễn ngoạn mục của các cầu thủ tấn công.
Trước đây, Chelsea của Mourinho luôn đề cao chiến thuật phòng ngự - phản công hiệu quả đến tàn nhẫn, loại bỏ những yếu tố “kịch tính” không đáng có của những cuộc rượt đuổi tỷ số và nhắm tới những thế trận áp đảo đối phương về thể lực và sức mạnh, không cho họ đất để biểu diễn kỹ thuật gây nguy hiểm cho đội nhà. Khán giả trung lập có thể không hài lòng với lối chơi thực dụng này, nhưng nhưng nó luôn đem lại kết quả tốt cho đội bóng.
Thế nhưng, điều đó đã thay đổi ở mùa giải này, khi chiến lược gia người Bồ Đào Nha cho phép các cầu thủ chơi cởi mở hơn. Những cầu thủ có tố chất kỹ thuật tốt như Cesc Fabregas, Eden Hazard, Oscar hay Willian sẵn sàng trình diễn những pha đi bóng khéo léo để vượt qua đối thủ (trung bình các cầu thủ Chelsea thực hiện 18 pha đi bóng qua người mỗi trận). Các tiền vệ của họ cũng tạo ra nhiều cơ hội dứt điểm hơn (103 cơ hội mùa này, so với 73 cơ hội mùa trước), và do đó những trận đấu cũng trở nên hấp dẫn hơn.
Rõ ràng, khi Chelsea đã thể hiện lối chơi cởi mở, thiên về tấn công kỹ thuật và trở thành đội bóng ghi nhiều bàn thắng nhất tại vòng bảng Champions League thì không có lý do gì để tiếp tục gọi họ là những kẻ chỉ biết "dựng xe bus" trước khung gỗ nữa!