Nhìn người mà bạn yêu mến trong vòng tay kẻ khác là một cảm giác rất khó chịu, nhất là khi người đó đã hứa sẽ luôn nghĩ tới bạn. Không may cho Arsenal, khi Chelsea đưa về Cesc Fabregas từ Barcelona mùa hè năm ngoái, các CĐV của đội bóng áo đỏ-trắng đã phải trải qua cảm giác đó. Đội trưởng cũ của sân Emirates đã không giữ lời hứa và đến với đối thủ cùng thành phố giàu có cũng như nhiều tham vọng hơn của họ.
Những người hâm mộ Arsenal buồn rầu và tức giận vì quyết định của Fabregas tới Stamford Bridge. Nhưng hóa ra, chính HLV Arsene Wenger đã từ chối cơ hội đưa về tiền vệ tài hoa người TBN, và quyết định đó của ông đã gây ra rất nhiều chỉ trích. Chiến lược gia người Pháp có vẻ muốn theo đuổi chính sách mua những siêu sao đắt giá của ông, bất chấp thất bại với Mesut Oezil mùa hè trước đó.
Một tháng sau, Wenger là người tới Barcelona để mua cầu thủ, với quyết tâm đưa về quân át chủ bài mà ông mong mỏi. Alexis Sanchez tới Emirates với giá 30 triệu bảng, và nửa đầu mùa bóng của anh tại Premier League đã thành công vang dội, nhanh chóng biến tuyển thủ Chile thành một người hùng mới tại Arsenal.
Wenger là người nuôi dưỡng tài năng của Fabregas
Ghi 14 bàn ở mọi giải đấu trước Giáng sinh, bao gồm 9 bàn ở Premier League, Sanchez gần như không cần thời gian hòa nhập mà tỏa sáng ngay lập tức với bóng đá Anh. Sự quyết tâm, quyết liệt, chăm chỉ, tốc độ cũng như lối chơi tinh quái, Sanchez giờ là chìa khóa trong mọi kế hoạch của Wenger. Ở tuổi 26, anh còn rất nhiều năm đỉnh cao phía trước.
Cả Sanchez và Fabregas đều là người cũ của Barcelona, có mức phí chuyển nhượng như nhau và đều đã thành công lớn ở Premier League, điều cho thấy Wenger vẫn có mắt nhìn người. Fabregas đúng là đang có mùa giải hay nhất tại Anh, nhưng những CĐV áo đỏ-trắng cũng cần tin tưởng ở lựa chọn của Wenger. Đội trưởng cũ của họ có 12 đường kiến tạo cho Chelsea mùa này, nhiều hơn so với tất cả những gì Jack Wilshere làm được trong suốt sự nghiệp của anh tại Premier League cho tới giờ, một con số cực kỳ ấn tượng.
Thành tích kiến tạo của Fabregas còn tốt hơn so với cả 8 tiền vệ của Arsenal mùa này, bao gồm những ngôi sao như Oezil, Wilshere, Santi Cazorla và Aaron Ramsey. Nhưng thử tưởng tượng nếu Wenger chọn Cesc thay vì Alexis, Arsenal có lẽ cũng không khác hiện giờ là bao. Quan trọng hơn, Cesc chỉ là một mối nối, một sự bổ sung, trong khi Alexis mới là người tạo cảm hứng và xoay chuyển cục diện.
Sanchez giúp Arsenal có nhiều lựa chọn tấn công hơn
Arsenal có trong đội hình không ít cầu thủ chơi tương tự như Fabregas và việc Wenger lựa chọn Sanchez để bù vào những khiếm khuyết ở hàng công: khả năng chơi trực diện, tốc độ và sự đột biến, là một quyết định đúng đắn. Arsenal vẫn cần thêm một tiền vệ trụ và một vài hậu vệ nữa, nhưng nếu đổi Sanchez lấy Fabregas, thì hàng thủ của họ cũng chẳng chắc chắn hơn.
Đội bóng áo đỏ-trắng sẽ chưa thể là ứng viên vô địch chừng nào tuyến phòng ngự của họ chưa được gia cố, nhưng điều đó không liên quan tới việc lựa chọn giữa Sanchez hay Fabregas. Thêm vào đó, tuyển thủ Chile là người trẻ hơn và có triển vọng trở thành một chân sút huyền thoại mà Arsenal đã ngóng trông kể từ khi chia tay Thierry Henry vào năm 2007.