HLV Manuel Pellegrini nói hãy dành lời khen cho hàng thủ Man City. Quả thật, không thể không nhắc đến Hart, Zabaleta, Demichelis, Clichy, Kolarov… bên cạnh người hùng quen thuộc (nhưng vắng nhiều trận liền do chấn thương) là thủ quân Vincent Kompany.
Không có Kompany, Man City còn hiệu quả hơn! Sự hồi sinh của đội ĐKVĐ Anh không chỉ nhờ Aguero, Silva, Toure, Nasri mà còn phải kể đến hàng thủ. Thử làm phép so sánh nhỏ.
Trong 7 trận thắng liên tiếp vừa qua, Man City chỉ thủng lưới 3 bàn, giành 21 điểm trọn vẹn. Trong 11 trận còn lại, Man City cũng chỉ giành được 21 điểm vì thủng luới đến 12 bàn.
Cần thêm dẫn chứng? Trong chuỗi 7 trận thắng gần nhất, có đến 3 trận họ chỉ thắng sát nút. Nếu tính thêm 2 chiến thắng trong cùng thời gian đó ở Champions League thì có thêm 1 trận thắng sát nút. Nghĩa là, trong 9 trận liên tiếp thắng trên mọi giải (kỷ lục của Man City), có gần phân nửa (4 trận) Man City chỉ cần thủng lưới thêm 1 bàn là từ đỉnh cao sẽ rớt xuống vực sâu ngay: bị loại khỏi Champions League, tụt lại rất xa so với Chelsea, dễ bị ảnh hưởng tâm lý cũng như chuyên môn dẫn đến chuyện sớm nói lời từ giã tham vọng bảo vệ ngôi vô địch.
Vài phân tích nhỏ nêu trên đủ để chúng ta thấy tầm quan trọng và tính hiệu quả của hàng thủ Man City trong chuỗi trận then chốt quyết định thành – bại của cả mùa giải. Nếu chúng ta ca ngợi David Silva thì cũng phải công bằng ca ngợi những pha cứu thua khó tin của Joe Hart. Đôi khi, thằng hề cũng có thể trở thành người hùng đem lại niềm hạnh phúc cho rất nhiều người.
Hart nói trên tờ The Times rằng chỉ cần các fan của Man City không la ó anh là đủ hạnh phúc lắm rồi! Thủ môn là vai trò dễ bị kêu ca hơn là được khen ngợi trong bóng đá, vì nói như thủ môn Claudio Taffarel của Brazil thì “chỉ cần thủ môn phạm một sai lầm, mọi công lao trước đó của anh ta sẽ bị đổ sông đổ biển. Ngược lại, một tiền đạo có thể dứt điểm hỏng 9 lần song chỉ cần 1 lần thành công là lập tức thành người hùng”.
Hart không được nhắc đến nhiều trên báo chí, nhưng lãnh đội Man City đang cân nhắc tăng lương và gia hạn hợp đồng với anh. Bây giờ, không còn ai tranh cãi giữa Hart và Willy Caballero ai xứng đáng bắt chính hơn.
Tất nhiên vẫn còn ít nhiều hoài nghi về Eliaquim Mangala, nhưng hậu vệ đắt nhất lịch sử bóng đá Anh không còn bị xem là chú hề “xuất sắc” như ở trận gặp Hull. Demichelis, Sagna, Clichy, Kolarov cũng thế, xét về mặt cá thể họ không phải là ngôi sao hàng đầu song điều quan trọng là khi cùng siết chặt tay nhau ra sân, một bức tường thép trước một bức tượng thép mang tên Joe Hart được thiết lập, làm nản lòng không ít chân sút và đội bóng tấn công xuất sắc.
Không ai nhắc đến họ, nhưng Pellegrini nhớ đến họ. Ông biết khó khăn của Clichy khi hậu vệ trái này thường bị đá cánh phải. Sagna cũng không dễ chịu khi nhận nhiệm vụ trung vệ, hoặc Demichelis phải dâng cao như tiền vệ trụ khi Man City cần sức ép ở tuyến giữa. Pellegrini nói “tôi đã đặt họ vào thế khó, nên phải đứng về phía họ khi khó khăn”. May cho ông và Man City là những người hùng thầm lặng ấy không than thở một lời. Với họ, giá trị và phẩm chất của một cầu thủ - chiến binh – người đàn ông đích thực chính là chuỗi chiến thắng và thành tích phòng ngự tuyệt vời vừa qua.