Thật khó tưởng tượng nếu không có Martial (một bản hợp đồng may mắn vào phút chót của HLV Louis van Gaal), M.U giờ đây sẽ ra sao khi Rooney tịt ngòi hơn 10 trận ở Premier League, còn Maroune Fellaini là sự thay thế bất đắc dĩ tại vị trí tiền đạo cắm, như ở trận gặp Liverpool ? Fellaini chơi không tốt cũng không có gì lạ, vì anh không phải tiền đạo. Còn Rooney?
Sau khi “đuổi” Robin van Persie, Chicharito, Radamel Falcao và cả Adnan Januzaj, coi như Van Gaal chỉ còn một tiền đạo nhưng sự thể hiện kém cỏi của Rooney khiến Quỷ đỏ phải “chữa cháy” bằng bản hợp đồng với Martial ở ngày cuối kỳ chuyển nhượng Hè 2015. Đúng là, đôi khi hay không bằng may.
Rooney có gần 10 năm phục vụ M.U, là biểu tượng của đội bóng, là cầu nối giữa ban huấn luyện và các cầu thủ, nhất là các tân binh và những người trẻ như Martial. Chiếc băng thủ quân càng làm trách nhiệm trên vai Rooney nặng nề thêm, nhưng bù lại anh gần như là người duy nhất dưới triều đại Van Gaal tại M.U luôn có vị trí đá chính, bất kể phong độ hoặc điều kiện thể lực, sức khỏe ra sao. Ngay cả David De Gea cũng không có được sự ưu ái đó, vì M.U lúc nào cũng có thủ môn dự bị giỏi.
Rooney hẳn biết rõ hoàn cảnh hết sức đặc biệt của mình ở đội chủ sân Old Trafford, nhưng anh cũng như bất kỳ ngôi sao lớn nào khác không thể nói ra điều mà nhiều người nghĩ: “Hãy để Rooney ngồi dự bị, khi anh chưa sẵn sàng”!
Số 10 của M.U vừa trở lại sau chấn thương, chơi kém nhưng không bị rút khỏi sân vào cuối trận, khi Quỷ đỏ cần tăng cường khả năng phòng ngự trước sức ép lớn của Southampton cũng như bàn rút ngắn cách biệt còn 2-3 của Graziano Pelle. Van Gaal là mẫu HLV có thể làm bất kỳ điều gì, dù “động trời” đến mấy, nếu thấy điều đó có lợi cho đội bóng. Vậy, tại sao Rooney vẫn có “chiêu bài miễn tử” ở trận gặp Southampton?
Khó có thể nói M.U để Rooney ở lại trên sân để anh có thời gian tìm lại cảm giác bóng sau chấn thương. Từng điểm một ở Premier League hiện nay đều phải giành giật cực kỳ khó khăn, bởi trình độ đồng đều của các đội bóng cũng như khả năng ghi bàn của Southampton nói riêng ở trận đấu tối qua. Nếu là Alex Ferguson, rất có thể Rooney đã không chơi trọn 90 phút. Van Gaal có nhớ sự kiện Rooney phải ngồi ghế dự bị, nhường chỗ cho Danny Welbeck khi M.U gặp Real Madrid ở giai đoạn knock-out tại Champions League?
Quỷ đỏ thua Real chung cuộc, nhưng không vì thế mà Ferguson hối hận với quyết định của mình. Bạn không thể kiểm soát tương lai, chỉ có thể kiểm soát hiện tại, với giải pháp tốt nhất là tìm ra công thức khả dĩ nhất với những gì có trong tay. Van Gaal không phải hạng xoàng, kinh nghiệm và năng lực của HLV này cũng thuộc hàng đỉnh trong bóng đá đỉnh cao. Vấn đề còn lại chỉ là, liệu Van Gaal có cách thuyết phục, hoặc thẳng thắn hơn là bắt buộc Rooney phải chứng tỏ anh xứng đáng mỗi khi được ra sân?
Sự tỏa sáng của Anthony Martial cùng lối chơi tấn công có lửa của M.U trước Southampton có thể giúp Van Gaal dễ xử hơn nhiều. Rooney có thể tạm thời ngồi dự bị, chứ không phải là mãi mãi, bởi cuối cùng M.U vẫn cần một cầu thủ lớn như anh. Với điều kiện, khi đó Rooney phải là chính mình!