Hamann thường được nhớ tới như một tiền vệ phòng ngự tạo cảm hứng cho chiến thắng khó tin của Liverpool ở Champions League trước AC Milan năm 2005. Anh thật sự là một cầu thủ quan trọng chơi ổn định cho đội bóng áo đỏ suốt giai đoạn 1999-2006 và là một trong những người tạo nhiều ảnh hưởng nhất lên lối chơi của Steven Gerrard.
Trong 7 năm ở Anfield sau khi chuyển tới với giá 8 triệu bảng từ Newcastle, Hamann chơi thầm lặng nhưng cực kỳ hiệu quả ở tuyến giữa Liverpool và đóng góp vào thành tích phòng ngự cực kỳ ấn tượng của CLB trong 3 mùa đầu và mùa cuối cùng của anh ở đội bóng.
Quan trọng không kém, việc Hamann có mặt ở Liverpool trùng với thời điểm Gerrard nổi lên như một trong những tiền vệ hay nhất châu Âu. Hamann là cầu thủ đàn anh trong cuộc cách mạng của HLV Gerard Houllier năm 1999 và sau đó đã giành 8 danh hiệu trong 7 năm gắn bó cùng Anfield. Anh đá cặp với Gerrard và dìu dắt tuyển thủ Anh lên đến đỉnh cao vượt xa đàn anh của mình.
Michael Ballack
Cả M.U và Real Madrid đều hy vọng có Michael Ballack năm 2006 khi anh tới Chelsea từ Bayern Munich. Giống như Steven Gerrard, Ballack có thể tạo ra cảm hứng cho các đồng đội để đạt được những thành tựu lớn. Bayer Leverkusen đã bất ngờ vào chung kết Champions League 2002 nhờ nguồn cảm hứng từ Ballack. Tuyển Đức cũng thế khi họ vào chung kết World Cup một tháng sau đó và tiếp tục chơi trên sức mình cho tới khi thật sự hồi sinh vào năm 2010.
Chơi trong một đội hình Chelsea nhiều tài năng, Ballack không còn phải đóng vai trò cá nhân xuất chúng nữa, nhưng anh vẫn được bình chọn là cầu thủ xuất sắc nhất Chelsea mùa 2007-08. Mọi việc có khó khăn hơn sau khi Jose Mourinho ra đi, nhưng với nhiều CĐV áo xanh, Ballack vẫn là người hùng không phải bàn cãi.
Markus Babbel
Khi đánh giá về Gary Neville, các bình luận viên thường ca ngợi sự ổn định, tinh thần thi đấu quyết liệt và sự đáng tin cậy của anh. Babbel cũng có tất cả những phẩm chất đó.
Sau khi đã ổn định ở Liverpool, tuyển thủ Đức nhanh chóng trở thành hậu vệ phải giỏi nhất ở Premier League và chỉ nhường lại vị trí đó cho Neville khi sự nghiệp của anh bị gián đoạn bởi hội chứng Guillan-Barre có thể gây tử vong. Dù hồi phục và trở lại đội 1 Liverpool, Babbel không bao giờ là cầu thủ như anh đã từng nữa, như ở mùa 2000-01, khi đội bóng áo đỏ giành cú ăn ba.
Sir Alex Ferguson đánh giá anh cao tới mức đã có lúc ông tìm cách đưa Babbel về M.U trước khi anh gia nhập Liverpool, và để Ryan Giggs đá bên cánh phải trong trận chung kết Champions League 1999 (gặp Bayern, đội bóng khi đó của Babbel), để vũ khí lợi hại nhất của ông không phải đối mặt với hậu vệ người Đức.
Jurgen Klinsmann
Nếu không phải là người Đức xuất sắc nhất từng chơi bóng ở Premier League thì Klinsmann chắc chắn là người Đức đáng xem nhất. Một tay săn bàn thượng thặng trong suốt sự nghiệp hiển hách, anh kết hợp với Teddy Sheringham tạo thành bộ đôi cực kỳ ăn ý trong lần đầu khoác áo Spurs và trở lại cứu họ khỏi rớt hạng mùa 1997-98.
Tottenham tệ hại khi đó, có lẽ là tệ nhất trong thời kỳ Premier League, gặp rất nhiều khó khăn dưới sự dẫn dắt của HLV Christian Gross và đứng trước nguy cơ rớt hạng. Sự có mặt của Klinsmann ban đầu không giúp gì nhiều, nhưng vào trận áp chót mùa giải ở sân Wimbledon, cầu thủ Đức ghi 4 bàn, bao gồm một hat-trick trong 5 phút, giúp Spurs có chiến thắng 6-2 và đưa tổng số bàn của anh lên 9 sau 15 trận trong 6 tháng.
Klinsmann tới Tottenham lần đầu năm 1994 và ghi bàn như một cỗ máy để rồi cuối mùa nhận danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất mùa của PFA.
Jens Lehmann
Vị trí thủ môn của Arsenal trong nhiều năm qua đã là nỗi lo lớn, kể từ khi họ chia tay Jens Lehmann. Thủ thành người Đức là lựa chọn ngạc nhiên thay thế cho David Seaman vào năm 2003, nhưng ngay mùa đầu tiên anh đã chứng minh mình xứng đáng thay thế thủ môn có lẽ là vĩ đại nhất lịch sử CLB. Arsenal trải qua mùa đó bất bại và Lehmann sẽ bắt chính ổn định thêm 4 năm nữa.
Điểm nhấn nữa của Lehmann ở London là chiến dịch vào chung kết Champions League 2006, khi không may anh phải nhận thẻ đỏ sớm, dẫn tới thất bại của Arsenal trước Barcelona. Với một hàng thủ thiếu kinh nghiệm và chắp vá, Lehmann vẫn giữ sạch lưới 10 trận liên tiếp ở Champions League, một kỷ lục tới tận ngày nay.