CHIẾN THUẬT ĐÀN ÁP
Trong quá khứ, cuộc chiến nóng bỏng ở khu vực giữa sân đã trở thành thương hiệu trong các cuộc đối đầu giữa M.U và Arsenal . Mà ở đó, hai đội trưởng Patrick Vieira và Roy Keane luôn là các nhân vật chính. Con mắt trợn ngược cùng cái ngực áo ướt thấm khiến Vieira như một tên ăn thịt người trong loạt phim Hannibal. Roy Keane với cái đầu trọc lốc, nhỏ bé hơn Vieira về tầm vóc, nhưng gương mặt thì chẳng khác gì những tên đầu gấu thứ thiệt sống trong khu ổ chuột trong những bộ phim hành động Mỹ đầu thập niên 90. Chính họ, Vieira và Roy Keane, là hình ảnh bất tử, đại diện cho cuộc chiến quyền uy nhất trong kỷ nguyên Premier League, giữa Arsenal và M.U.
Đó là cuộc so kè về sức mạnh, về cơ bắp. Ngay cả trong cuộc so tài về trí não, M.U và Arsenal cũng là kẻ tám lạng, người nửa cân. Nếu Quỷ đỏ có Paul Scholes thì Pháo thủ sau này Fabregas làm đối trọng. Ở 2 cánh, nếu M.U có Giggs, C.Ronaldo thì Arsenal cũng sở hữu Pires, Ljungberg rồi cả Antonio Reyes. Và chính sự cân bằng trong cuộc chiến khu trung tuyến là điểm tựa để M.U chấm dứt chuỗi 49 trận bất bại của Arsenal năm 2004.
Gary Neville sau này thừa nhận: “Nếu để Arsenal chơi bóng theo ý của họ, không đội bóng nào có cửa đánh bại đội quân của Wenger. Sir Alex Ferguson đã khuyên chúng tôi phải đá thật rắn và hãy làm đủ mọi cách, miễn là để ngăn chặn Arsenal”. Cuối cùng, Gary Neville đúc kết lại: “Chúng tôi làm thế nào để đánh bại họ trong trận đấu lịch sử ngày 24/10/04 ư? Chúng tôi đàn áp họ ở khu trung tuyến”.
NHƯNG GIỜ SẼ LÀ MÈO VỚI CHUỘT
Bí quyết chiến thắng của Sir Alex là đàn áp khu trung tuyến. Nhưng hiện tại, để thắng được Arsenal, HLV David Moyes sẽ phải tìm cách khác. Bởi nếu đặt lên bàn cân, cuộc chiến khu trung tuyến giữa M.U và Arsenal lúc này chẳng khác gì trận đấu giữa chuột và mèo. Chẳng quá chút nào nếu nói Old Trafford đêm mai sẽ là màn so tài giữa hàng tiền vệ hay nhất Premier League (Arsenal) với tuyến giữa yếu nhất trong số các ứng viên vô địch (M.U). CĐV Quỷ đỏ không thích điều này nhưng đó là sự thật.
Arsenal đang sở hữu 2 tiền vệ thuộc loại hay nhất thế giới, 1 chuyên làm nhiệm vụ kiến tạo (Oezil), 1 chuyên ghi bàn (Ramsey). M.U có gì để làm đối trọng? David Moyes không có nhạc trưởng nào đúng nghĩa để so sánh với Oezil, đến nỗi ông phải “thổi” tài năng trẻ mới 18 tuổi Januzaj là “số 10 tương lai”. Tổng số bàn thắng mà hàng tiền vệ của họ ghi được từ đầu mùa cũng chỉ là 4 bàn, còn chưa bằng một nửa so với một mình Ramsey (11). Sự trở lại của Walcott cũng giúp Wenger có thêm mũi khoan siêu tốc bên cánh. Còn Moyes có gì? Ông chỉ có một Valencia “đầu đất” và một Ashley Young “kịch sỹ”.
Arsenal đang có một loạt tiền vệ đang ở đỉnh cao phong độ (Arteta, Cazorla, Oezil, Ramsey, Wilshere) còn M.U là tập hợp của những kẻ vứt đi (Anderson, Fellaini, Fletcher, Zaha…) hoặc quá già (Giggs) hoặc mãi không lớn (Cleverley). Nên nhớ, tổng số bàn thắng của hàng tiền vệ Arsenal trên mọi đấu trường là 19 bàn, gần gấp 5 lần so với M.U. Dĩ nhiên, sẽ có người M.U nói rằng với hàng tiền vệ này, Quỷ đỏ từng bắt Chelsea hùng mạnh phải vã mồ hôi mới có 1 điểm ra về hồi đầu mùa giải. Nhưng nên nhớ, Carrick, tiền vệ hay nhất của M.U trận đấu đó lại vắng mặt đêm mai vì chấn thương.
Khi M.U không đủ chất liệu để đàn áp được Arsenal ở khu vực giữa sân như cách Sir Alex làm trong quá khứ, thì sự khác biệt giữa các tiền vệ sẽ giúp Pháo thủ nắm chìa khóa giải quyết trận đấu.