Cân nhắc thay đổi
6 năm sau thời điểm Mourinho rời nước Anh, Premier League đã hoàn toàn thay đổi. Các đối thủ của Chelsea lúc này đã không còn cho phép họ "độc tôn" trên TTCN như trong quá khứ. Ai dám nghĩ Tottenham và Arsenal mới là những đội "bạo chi" nhất nước Anh trong kỳ chuyển nhượng Hè nếu căn cứ vào triết lý chi tiêu tằn tiện của chính họ ở mùa giải 2004/05?
Mourinho đang tỏ ra vô cùng khó khăn trong việc kết nối "sexy football" với tính hiệu quả. Sau thất bại trước Sunderland, ông cho rằng "có lẽ cần phải thay đổi cách tiếp cận trận đấu, cần chơi phòng ngự chặt chẽ hơn và ghi ít bàn thắng đi". Đó là lúc "Người đặc biệt" đang đau đáu nhớ về quá khứ với sự luyến tiếc và khao khát. Và người ta đã nghĩ tới một Chelsea-Mourinho trở lại với những thắng lợi 1-0 đầy toan tính, với những "chiếc xe bus" chắn trước khung thành.
Nhưng thay đổi liệu có phù hợp?
Dẫu vậy, muốn thắng 1-0 cũng đâu phải dễ. Ở nhiệm kỳ đầu, cặp trung vệ tối ưu của Mourinho trong mọi trận đấu chắc chắn là John Terry và Ricardo Carvalho. Cánh phải được trấn giữ bởi Paulo Ferreira và cánh trái là William Gallas. Hiếm khi người ta thấy "Người đặc biệt" tráo đổi các vị trí này, trừ những nguyên nhân khách quan như chấn thương hay khi Mou muốn giữ sức cho các trụ cột ở các đấu trường ít quan trọng.
Cặp Terry-Carvalho trước đây luôn là số một
Tuy nhiên, hàng thủ Chelsea hiện tại lại đang thiếu đi tính ổn định cần thiết. Terry đã được Mou tin dùng trở lại, nhưng người đá cặp với anh lúc là David Luiz, lúc lại là Gary Cahill. Cánh trái tưởng như chắc chắn thuộc về Ashley Cole thì nay lại đang do Cesar Azpilicueta đảm nhiệm. Chính HLV người Bồ cũng phải thừa nhận rằng : "Cả Cole và Azpilicueta đều là lựa chọn số 1 và số 2 của tôi, không ai hơn ai". Duy nhất chỉ có Branislav Ivanovic giữ vững được vị trí bên hành lang phải.
Nguyên nhân dẫn tới tình trạng này, một phần tới từ chất lượng hạn chế của hàng thủ "The Blues". Cole và cả Terry đã quá sa sút vì tuổi tác, trong khi Cahill chưa đạt tới đẳng cấp cần thiết, còn Luiz thì phù hợp với vai trò tiền vệ hơn là hậu vệ. Phần còn lại là do Mou đã quá thiếu niềm tin nơi các học trò. Ngoài Terry và Ivanovic, ông không thực sự tin tưởng một cá nhân nào đủ lâu để họ tích lũy niềm tin cũng như cải thiện phong độ. Hệ quả là Chelsea đang sở hữu một hàng thủ vô cùng "hào phóng".
Mùa giải 2005/06, Frank Lampard đã ghi được 20 bàn cho "The Blues" trên mọi mặt trận. Chelsea hiện tại không thiếu những cá nhân có khả năng bùng nổ ở khu vực giữa sân, nhưng sự hiệu quả trong khâu dứt điểm mà "người không phổi" từng mang lại trong quá khứ là không thể thay thế.
Lampard đã qua thời kỳ đỉnh cao
Phía sau Lampard, Chelsea trước đây có một Claude Makelele “đá tảng” hỗ trợ bộ tứ vệ, đảm bảo cho đội bóng của Mourinho có thêm một phòng tuyến vững chãi và giúp tuyến trên yên tâm tấn công. Obi Mikel chưa bao giờ thay thế được vai trò đó, trong khi Ramires cũng không thực sự xuất sắc trong phòng ngự.
Hàng tấn công cũng là vấn đề đang khiến Mourinho đau đầu chẳng kém gì hàng thủ. Bộ ba Samuel Eto’o, Fernando Torres và Demba Ba đặt lên bàn cân vẫn chẳng thể tương xứng với tầm vóc của một mình Didier Drogba trước đây. Hai lựa chọn còn lại của Chelsea là Carlton Cole và Hernan Crespo không ấn tượng bằng những cái tên Mourinho lúc này đang sở hữu, nhưng quan trọng nhất là với chân sút người Bờ Biển Ngà, “The Blues” đã có lựa chọn quá hoàn hảo cho vị trí đá cắm.
Kết
Rõ ràng, Chelsea đang thiếu quá nhiều yếu tố để có thể trở lại như thời kỳ đầu của Mourinho tại Stamford Bridge. Điều cốt lõi là chính những thương vụ mua cầu thủ của “Người đặc biệt” ở kỳ chuyển nhượng Hè vừa qua đều hướng tới lối đá “sexy football”. Điều đó quá khác biệt so với phong cách thực dụng của họ ở thời kỳ đỉnh cao. Chelsea có thể sẽ thay đổi, nhưng đừng nghĩ “sexy football” sẽ bị hủy diệt và lối chơi phòng ngự lên ngôi, bởi Mourinho chẳng thể mang lại điều đó với những cá nhân hiện tại.