Từ việc đánh bại đối thủ trực tiếp cho đến việc tận dụng thành công sự vấp ngã của đối thủ, Chelsea của Mourinho đều rất lành nghề. Họ đánh bại 2 đội bóng thành Manchester để rồi leo lên ngôi đầu bảng trong ngày Arsenal bị “thảm sát” tại Anfield. Vậy mà Mourinho vẫn bảo Chelsea không phải là ứng viên vô địch. Đến suất dự Champions League còn chưa chắc nữa mà, Mourinho nói thế.
Trong lần trở lại nước Anh này, Mourinho đã áp dụng một chiến thuật hoàn toàn khác so với lần mới chân ướt chân ráo từ Bồ Đào Nha sang cách đây gần 10 năm. Ông không có những phát ngôn ngạo mạn, nổ tung trời nữa mà đột nhiên nhún nhường đến kỳ lạ. Ông vẫn dành những lời có cánh cho Man United dù đối thủ này khủng hoảng đến không nhận ra. Ông tự hạ thấp triển vọng của đội nhà.
Liệu đấy có phải là một cách để xua tan áp lực? Không đúng, Mourinho là người không chỉ quen với áp lực mà còn yêu áp lực nữa. Ông không ngại việc có thêm nhiều sức ép về phía mình. Việc này chỉ có thể giải thích là ông muốn... đùa giỡn với giới truyền thông mà thôi. Ngày ông mô tả Chelsea là “con ngựa nhỏ”, truyền thông Anh đã sôi lên và có hẳn phong trào sáng tác truyện về ngựa với câu mở đầu “Ngày xửa ngày xưa”.
Biết đâu đấy vào cuối mùa, Mourinho lại nói “ngựa nhỏ” mới là ngựa chạy nhanh. Biết đâu ông không muốn mọi người gọi Chelsea là ứng viên vô địch chỉ để chờ thời cơ tự mình nói ra điều ấy. Trong biển cả Premier League, còn ai thông minh hơn... “con cá mập” Mourinho?