Một trận thua toàn diện mà mọi sự lý giải như sai lầm chiến thuật, may rủi, vấn đề tâm lý đều không hợp logic, trừ một lý do: “trình” của Arsenal kém xa Liverpool, chí ít là trong khuôn khổ một trận đấu.
Xưa nay, Arsenal thường bị cho là yếu bóng vía ở những trận cầu lớn, hoặc thiếu bản lĩnh mỗi khi cần giành điểm số cần thiết trước các đối thủ bị đánh giá thấp hơn. Điều này, xem ra không còn đúng. Mùa giải 2013/14, sở dĩ Arsenal còn trụ ở Top 3 Premier League suốt thời gian dài là vì họ là đội giành được nhiều điểm hơn Chelsea hay Man City ở những “trận cầu nhỏ”, và ít khi chơi dưới sức ở những trận đấu lớn.
Trận thua đậm Liverpool vừa qua có thể xem là ngoại lệ. Arsenal (chỉ kém Chelsea 1 điểm sau 25 vòng) về lý thuyết vẫn còn nhiều cơ hội vô địch Premier League. Tuy nhiên, nói như George Graham - cựu HLV Arsenal thì “giai đoạn cuối mùa giải là lúc mọi đội bóng không thể che giấu bất kỳ điều gì. Khi đó, đẳng cấp sẽ lên tiếng”.
Áp dụng lời Graham vào tình hình hiện tại, các fan của Arsenal sẽ không khỏi lo lắng. Đẳng cấp là vĩnh cửu, phong độ chỉ nhất thời. Hay nói cách khác là hiện tượng không che mờ bản chất. Nói không ngoa, Arsenal là đội bóng sống nhờ những hiện tượng.
Olivier Giroud ghi bàn liên tục ở những vòng đầu của Premier League. Hoặc khúc dạo đầu ấn tượng của tân binh 42,5 triệu bảng - Mesut Oezil hay hiệu suất ghi bàn khó tin của Aaron Ramsey. Cũng không thể không kể đến nỗ lực rất đáng khen của hàng thủ Arsenal, hoặc đến từ những “diễn viên phụ” không chờ đợi được xướng tên là người hùng (Gnabry, Chamberlain, Rosicky, Bendtner, Flamini, Rosicky…).
Nhưng tất cả rồi cũng sẽ qua, sớm hoặc muộn, như một quy luật tất yếu. Giá trị vững bền là sức mạnh tự tâm, mà như lời của chính Wenger thì “một đội bóng lớn cần phải biết chứng tỏ mình ở những trận đấu lớn”. Đáng lo cho Wenger là đội bóng của ông lại có sự chuẩn bị tồi tệ nhất cho 2 chuỗi trận cực kỳ quan trọng sắp tới.
Ở 3 trận đấu tiếp theo từ ngày 12 đến 19/2, Arsenal sẽ lần lượt gặp M.U (ở Premier League), Liverpool (FA Cup), Bayern Munich (Champions League). Sau đó không lâu, từ ngày 11/3 đến 5/4, họ sẽ liên tiếp gặp Bayern Munich, Tottenham, Chelsea, Man City, Everton. Wenger đừng than thân trách phận hoặc cho rằng “có âm mưu chống lại Arsenal” (4 vòng liên tiếp gặp toàn đối thủ thuộc Top 6), bởi mọi đội bóng lớn đều khó khăn như nhau khi bước vào giai đoạn cuối mùa với nhịp thi đấu dồn dập đến nghẹt thở ở nhiều giải khác nhau.
Lực lượng của Arsenal không đủ dày để đặt tham vọng thành công ở nhiều đấu trường cùng lúc. Chất lượng đội ngũ của họ cũng không bằng Chelsea, Man City và không dám nói hơn Liverpool, Tottenham hay cả M.U. Nếu thế, Arsenal sống bằng… niềm tin chăng? Tất nhiên là không thể, bởi sau gần chục năm Arsenal tay trắng hoàn trắng tay, niềm tin dành cho Wenger vốn mỏng manh, như hàng thủ Arsenal ở trận thua tan tác trước Liverpool vừa qua.
Có thực mới vực được đạo, người khôn ngoan nên biết lượng sức mình. Arsenal có lẽ chỉ nên tập trung cho một đấu trường, với một lưu ý quan trọng: sai một ly đi một dặm, chỉ một nước cờ sai dễ phá hủy cả nỗ lực phấn đấu của cả mùa bóng.
Khó, thậm chí là rất khó cho thầy trò Wenger!