Messi tài năng. Đó là điều được công nhận trên toàn thế giới. Ở những nơi mà bóng đá có thể len lỏi tới trên trái đất này, Messi nghiễm nhiên là một trong những người xuất sắc nhất (bên cạnh Cristiano Ronaldo). Anh là tấm gương về sự vươn lên, vượt qua rào cản về sức khỏe và hình thể để đạt được những chiến tích vĩ đại. Ở bề nổi, không ai có thể trách cứ M10 về bất cứ điều gì, bởi anh gần như là hình mẫu hoàn hảo.
Nhưng phàm là người, ai cũng sẽ có những góc khuất. Điều mà người viết muốn đề cập ở đây, là thứ “quyền lực đen” mà Messi đang nắm giữ tại Barca. Tất nhiên, nó vô hình. Nhưng là vô hình một cách đáng sợ. Zlatan Ibrahimovic, Samuel Eto’o, Bojan Krkic, Alexis Sanchez là những người hiểu điều này hơn ai hết, bởi họ từng là “cái gai” trong mắt Messi, để rồi phải ra đi không kèn không trống, dù rất tài năng.
Ibrahimovic (phải) từng khiến Messi "nóng mặt"
Không chỉ có tác động lên các đồng đội, Messi còn đặt tầm ảnh hưởng của mình lên những HLV. Pep Guardiola, mang tiếng là người dìu dắt và nâng M10 lên một tầm cao mới, cũng phải ra đi vì không “hợp đất” với chân sút người Argentina. Tata Martino, những tưởng sẽ yên ổn tại Nou Camp khi được cho là “đề xuất của Messi tới BLĐ đội bóng”, nhưng rồi cũng phải sớm rời ghế nóng. Ở Barca, Messi thực sự là một thế lực. Anh là trọng tâm trong mọi chiến dịch tranh cử của các đời chủ tịch, từ Joan Laporta, Sandro Rosell cho đến Josep Maria Bartomeu, và nhận luôn được niềm tin yêu của các culé.
Trên thực tế, hậu trường Barca nóng lên trong vài ngày gần đây, không phải bởi vụ GĐTT Andoni Zubizarreta và tượng đài Carles Puyol rời CLB, hay Barca bị cấm chuyển nhượng đến tháng 1/2016, mà chỉ xoay quanh tương lai của Messi, thứ được chính cầu thủ này khuấy lên một cách vội vã bằng động thái giận dỗi với HLV Luis Enrique, và bày tỏ ý định muốn gia nhập Chelsea bằng cách theo dõi tài khoản Instagram của đội bóng này, như một cách trục lợi dụng tình hình giống một mớ bòng bong tại Barca.
“Quyền lực đen” mà Messi đang có được, xuất phát từ thói nuông chiều cầu thủ này một cách thái quá của BLĐ Barca. Điều tất nhiên khi một đứa trẻ được chiều chuộng theo kiểu con một, sẽ sớm hình thành tính cách sở hữu, luôn muốn là trung tâm, và đôi khi là thói ngạo mạn. Tài năng của Messi, có thể coi là duy nhất tại Barca, như cái cách không có ai ngoài anh trong phòng thay đồ tại Nou Camp, nói tiếng Tây Ban Nha kiểu Argentina, cụ thể là ở vùng Rosario, nơi Messi sinh trưởng. Việc để Messi “độc quyền” như vậy dần dần khiến cầu thủ này hình thành một “sức mạnh cá nhân” riêng lẻ.
Messi luôn được yêu quý tại quê nhà Rosario
Chính điều này khiến việc cả gan uống coca-cola ngay trước mặt Pep của Messi diễn ra như không có chuyện gì xảy ra, vì anh đâu thể bị phạt! Và thậm chí M10 còn từng hành xử như một “gã độc tài” thực sự khi nhắn tin cho Pep có ý đòi bán tháo Ibrahimovic ngay lập tức, chỉ bởi vì “tôi tự thấy mình không còn quan trọng với Barca nữa”.
Nhưng phàm là người, ai cũng sẽ có những góc khuất. Điều mà người viết muốn đề cập ở đây, là thứ “quyền lực đen” mà Messi đang nắm giữ tại Barca. Tất nhiên, nó vô hình. Nhưng là vô hình một cách đáng sợ. Zlatan Ibrahimovic, Samuel Eto’o, Bojan Krkic, Alexis Sanchez là những người hiểu điều này hơn ai hết, bởi họ từng là “cái gai” trong mắt Messi, để rồi phải ra đi không kèn không trống, dù rất tài năng.
Ibrahimovic (phải) từng khiến Messi "nóng mặt"
Không chỉ có tác động lên các đồng đội, Messi còn đặt tầm ảnh hưởng của mình lên những HLV. Pep Guardiola, mang tiếng là người dìu dắt và nâng M10 lên một tầm cao mới, cũng phải ra đi vì không “hợp đất” với chân sút người Argentina. Tata Martino, những tưởng sẽ yên ổn tại Nou Camp khi được cho là “đề xuất của Messi tới BLĐ đội bóng”, nhưng rồi cũng phải sớm rời ghế nóng. Ở Barca, Messi thực sự là một thế lực. Anh là trọng tâm trong mọi chiến dịch tranh cử của các đời chủ tịch, từ Joan Laporta, Sandro Rosell cho đến Josep Maria Bartomeu, và nhận luôn được niềm tin yêu của các culé.
Trên thực tế, hậu trường Barca nóng lên trong vài ngày gần đây, không phải bởi vụ GĐTT Andoni Zubizarreta và tượng đài Carles Puyol rời CLB, hay Barca bị cấm chuyển nhượng đến tháng 1/2016, mà chỉ xoay quanh tương lai của Messi, thứ được chính cầu thủ này khuấy lên một cách vội vã bằng động thái giận dỗi với HLV Luis Enrique, và bày tỏ ý định muốn gia nhập Chelsea bằng cách theo dõi tài khoản Instagram của đội bóng này, như một cách trục lợi dụng tình hình giống một mớ bòng bong tại Barca.
“Quyền lực đen” mà Messi đang có được, xuất phát từ thói nuông chiều cầu thủ này một cách thái quá của BLĐ Barca. Điều tất nhiên khi một đứa trẻ được chiều chuộng theo kiểu con một, sẽ sớm hình thành tính cách sở hữu, luôn muốn là trung tâm, và đôi khi là thói ngạo mạn. Tài năng của Messi, có thể coi là duy nhất tại Barca, như cái cách không có ai ngoài anh trong phòng thay đồ tại Nou Camp, nói tiếng Tây Ban Nha kiểu Argentina, cụ thể là ở vùng Rosario, nơi Messi sinh trưởng. Việc để Messi “độc quyền” như vậy dần dần khiến cầu thủ này hình thành một “sức mạnh cá nhân” riêng lẻ.
Messi luôn được yêu quý tại quê nhà Rosario
Chính điều này khiến việc cả gan uống coca-cola ngay trước mặt Pep của Messi diễn ra như không có chuyện gì xảy ra, vì anh đâu thể bị phạt! Và thậm chí M10 còn từng hành xử như một “gã độc tài” thực sự khi nhắn tin cho Pep có ý đòi bán tháo Ibrahimovic ngay lập tức, chỉ bởi vì “tôi tự thấy mình không còn quan trọng với Barca nữa”.
Bên cạnh đó, Messi cũng không thiếu những thói ranh ma, khi đã “lấy lòng” các CĐV Barca bằng cách hát bài hát truyền thống của Barca bằng tiếng Catalan để ăn mừng chức vô địch La Liga vào năm 2009, giống như việc giữ tiếng Rosario để tô vẽ hình ảnh tại quê nhà, như cái cách mà Diego Maradona được vinh danh như một thứ tôn giáo tại đây.
HLV Martino từng phải lên tiếng cầu xin Messi đừng thể hiện quyền lực của mình một cách liên tục và thái quá như vậy ở mùa giải năm ngoái, cũng là khoảng thời gian cuối cùng của vị HLV người Argentina tại sân Nou Camp. Vậy nên, người ta có lí do để lo lắng cho Enrique, người đã ít nhất 2 lần làm Messi “phật lòng” ở mùa giải năm nay, đầu tiên là việc ép tiền đạo này chơi dạt cánh, và sau đó là những tranh cãi trong một buổi tập. Nếu có một điều gì có còn quan trọng hơn cả việc bổ nhiệm một GĐTT mới tại Barca, thì đó chỉ có thể là việc giữ chân Messi, bởi nếu điều đó xảy ra, Barca sẽ không còn là chính họ, dù đó là cách duy nhất để có thể giải quyết thứ quyền lực vô hình này.
Không ngoa khi cho rằng Barca đang dính “nghiện” Messi, như việc Messi từng “nghiện” loại bánh socola có tên địa phương là “alfajores” thời còn thi đấu cho Newell’s Old Boys, cũng chính là phần thưởng dành cho mỗi lần ghi bàn của cầu thủ này. Chuyện kể rằng Messi từng được “câu” 2 chiếc bánh alfajores cho 1 bàn thắng bằng đầu, bởi khi đó anh rất nhỏ con và chuyện ghi bàn bằng đầu xem ra tương đối khó khăn, nhưng Messi lại có cách của riêng mình: sau khi đi bóng qua tất cả các hậu vệ và thủ môn đối phương, Messi tâng bóng lên và dùng đầu đưa bóng vào lưới trống. Hai chiếc bánh alfajores cho một trò ranh ma. Vậy nên, đừng hỏi tại sao Messi lại “nhiều trò” như vậy với Barca, hơn khá nhiều những lần Ronaldo “làm mình làm mẩy” với M.U và Real Madrid.
Messi có "hậu trường" phức tạp hơn so với Ronaldo
Trên thực tế, chỉ có Barca sợ Messi, chứ Messi có lẽ không nể nang gì Barca. Thứ “quyền lực đen” này thực sự nguy hiểm khi Barca đang tiến vào một thời kỳ chuyển giao thế hệ. Neymar, Luis Suarez đều là những cá tính “dị”, và nhiều người tự hỏi, họ, đặc biệt là Suarez, sẽ trụ lại sân Nou Camp bao lâu khi luôn có một Messi ở phía sau với cái mặt gườm gườm soi mói. Ở nơi mà nổi trội quá cũng chết, cá tính quá cũng không sống nổi, chỉ còn một nước duy nhất là chịu khó nghe lời và phục vụ El Pulga trên sân. Đó rõ ràng không phải là cách tốt để duy trì hình ảnh của lò La Masia.
Cristian Tello, tài năng trẻ trưởng thành từ La Masia, hiện đang thi đấu tại Porto dưới dạng cho mượn, từng chia sẻ anh “không có ý định về Nou Camp nếu Messi còn hiện diện, dù rằng Barca là lý tưởng lớn nhất sự nghiệp”. Với tình cảnh hiện tại, nếu Enrique phải ra đi, thì có lẽ cũng không có một HLV nào dám lại gần chiếc ghế nóng tại sân Nou Camp để hàng ngày đối mặt với Messi.
HLV Martino từng phải lên tiếng cầu xin Messi đừng thể hiện quyền lực của mình một cách liên tục và thái quá như vậy ở mùa giải năm ngoái, cũng là khoảng thời gian cuối cùng của vị HLV người Argentina tại sân Nou Camp. Vậy nên, người ta có lí do để lo lắng cho Enrique, người đã ít nhất 2 lần làm Messi “phật lòng” ở mùa giải năm nay, đầu tiên là việc ép tiền đạo này chơi dạt cánh, và sau đó là những tranh cãi trong một buổi tập. Nếu có một điều gì có còn quan trọng hơn cả việc bổ nhiệm một GĐTT mới tại Barca, thì đó chỉ có thể là việc giữ chân Messi, bởi nếu điều đó xảy ra, Barca sẽ không còn là chính họ, dù đó là cách duy nhất để có thể giải quyết thứ quyền lực vô hình này.
Không ngoa khi cho rằng Barca đang dính “nghiện” Messi, như việc Messi từng “nghiện” loại bánh socola có tên địa phương là “alfajores” thời còn thi đấu cho Newell’s Old Boys, cũng chính là phần thưởng dành cho mỗi lần ghi bàn của cầu thủ này. Chuyện kể rằng Messi từng được “câu” 2 chiếc bánh alfajores cho 1 bàn thắng bằng đầu, bởi khi đó anh rất nhỏ con và chuyện ghi bàn bằng đầu xem ra tương đối khó khăn, nhưng Messi lại có cách của riêng mình: sau khi đi bóng qua tất cả các hậu vệ và thủ môn đối phương, Messi tâng bóng lên và dùng đầu đưa bóng vào lưới trống. Hai chiếc bánh alfajores cho một trò ranh ma. Vậy nên, đừng hỏi tại sao Messi lại “nhiều trò” như vậy với Barca, hơn khá nhiều những lần Ronaldo “làm mình làm mẩy” với M.U và Real Madrid.
Messi có "hậu trường" phức tạp hơn so với Ronaldo
Trên thực tế, chỉ có Barca sợ Messi, chứ Messi có lẽ không nể nang gì Barca. Thứ “quyền lực đen” này thực sự nguy hiểm khi Barca đang tiến vào một thời kỳ chuyển giao thế hệ. Neymar, Luis Suarez đều là những cá tính “dị”, và nhiều người tự hỏi, họ, đặc biệt là Suarez, sẽ trụ lại sân Nou Camp bao lâu khi luôn có một Messi ở phía sau với cái mặt gườm gườm soi mói. Ở nơi mà nổi trội quá cũng chết, cá tính quá cũng không sống nổi, chỉ còn một nước duy nhất là chịu khó nghe lời và phục vụ El Pulga trên sân. Đó rõ ràng không phải là cách tốt để duy trì hình ảnh của lò La Masia.
Cristian Tello, tài năng trẻ trưởng thành từ La Masia, hiện đang thi đấu tại Porto dưới dạng cho mượn, từng chia sẻ anh “không có ý định về Nou Camp nếu Messi còn hiện diện, dù rằng Barca là lý tưởng lớn nhất sự nghiệp”. Với tình cảnh hiện tại, nếu Enrique phải ra đi, thì có lẽ cũng không có một HLV nào dám lại gần chiếc ghế nóng tại sân Nou Camp để hàng ngày đối mặt với Messi.
Tương lai thật khó nói, nhưng hiện tại, nội tình của Barca thật bế tắc với thứ “quyền lực đen” mang tên Lionel Messi. Đúng như lời của Cesc Fabregas từng nói: "Barca là Messi + 10 người còn lại".