Casillas đã nghĩ đến cái ngày treo găng tại Madrid khi còn rất trẻ, khi được các CLB hàng đầu khác chào mời với những mức lương hậu hĩnh hơn và thậm chí là trong suốt mùa Hè đáng buồn này. Nhưng rốt cục, Casillas cũng không thể toại nguyện.
Đã có lúc, ước mơ ấy chính là động lực để Casillas vượt qua những khó khăn, như khi anh từng bị Jose Mourinho đày lên ghế dự bị, phải ngồi xem gã “miệng còn hơi sữa” Antonio Adan đứng trong khung gỗ quen thuộc của mình. Những cuộc cạnh tranh với Diego Lopez hay Keylor Navas sau này cũng không làm Casillas thoái chí, những tin đồn không làm anh lung lay, những tiếng huýt sáo từ khán đài không làm anh yếu lòng bởi giấc mơ được treo găng tại Madrid lúc nào cũng cháy bỏng trong anh.
Tháng 10 năm ngoái, Casillas nói trong một buổi trả lời phỏng vấn: “Real Madrid là nhà tôi. Tôi chưa từng khoác áo bất kỳ một đội bóng nào khác, kể cả đội bóng trường. Năm 9 tuổi tôi đã được Real chọn. Tôi từng bước leo lên đội một và đây thật sự là mái nhà của tôi. Suốt đời mình, tôi đã và đang là một phần của Madrid. Tôi trưởng thành ở đây, trên tư cách một cầu thủ và một con người”.
Casillas đã có 10 năm gắn bó mặn nồng với Real
Vậy mà bây giờ, người ta buộc Casillas phải rời xa mái ấm của anh. Nỗi đau đớn và ê chề ấy không nói cũng biết là đau đớn đến dường nào. Ở tuổi 34, Casillas sẽ phải làm lại từ đầu, sẽ phải bước vào một cuộc sống xa lạ bên ngoài Madrid. “Thật khó để tưởng tượng một ngày nào đó tôi không còn khoác áo Real nữa, nhưng nếu cái ngày ấy đến, tôi nghĩ mình sẽ hiểu và trân trọng Real nhiều hơn nữa,” Casillas nói trong cuộc phỏng vấn nêu trên.
Và đều ấy rốt cục đã đến. Đây là Madrid, nơi người ta không hề biết đến cái gọi là “giá trị biểu tượng”. Đây đâu phải lần đầu Real cư xử như thế với tượng đài của họ. Raul Gonzalez, Guti, Fernando Hierro, Vicente del Bosque... đều là những tượng đài, nhưng cũng phải ra đi khi giá trị chuyên môn của họ đi xuống. Biểu tượng của Real đã, đang và mãi là những người đương thời. Real là CLB sống vì hiện tại, chứ không vì quá khứ.
Cristiano Ronaldo vẫn đang được trân trọng vì anh còn ở đỉnh cao phong độ. Nhưng một khi anh sa sút, cái mác cầu thủ có hiệu suất ghi bàn cao nhất lịch sử chả cứu nổi anh, hàng trăm pha ghi bàn của anh cũng trở nên vô nghĩa. Real đã bao lần sa thải một HLV ngay sau mùa giải mà họ vô địch bởi ở đó, những gì bạn làm trong quá khứ hoàn toàn vô nghĩa ở hiện tại. Đây là nét khác biệt cơ bản nhất nếu bạn muốn phân biệt Real với bất kỳ CLB vĩ đại nào trên thế giới.
Ở Real không gì là vĩnh viễn
Nếu bạn yêu Real, bạn phải chấp nhận điều đó, chấp nhận sự đau lòng khi phải chia tay cầu thủ ngôi sao mà mình yêu mến buộc phải ra đi. Sự hân hoan khi chào đón những ngôi sao hàng đầu trong những mùa Hè luôn đi kèm với nỗi buồn đưa tiễn những người ra đi.
Không có ai là không thể thay thế. Casillas, Raul hay cả Sergio Ramos cũng không bao giờ được phép nghĩ là họ cao hơn CLB. Giây phút họ nghĩ đến điều đó, cũng là lúc họ đặt chân ra khỏi Bernabeu.
Casillas giờ đã “hiểu và trân trọng Real nhiều hơn nữa”, như chính anh đã nói.