“NGƯỜI BÁN HOT DOG”
Tờ Guardian vừa có một bài viết tán dương tài nghệ của Sergio Busquets, họ hài hước gọi anh là “Người bán hot dog”. Người ta vào sân xem bóng đá, mải mê theo dõi trận đấu với một cốc bia hay một chiếc “hot dog” (xúc xích) trên tay, đâu quan tâm đến người bán là ai. Người ta chỉ nhận ra sự hiện diện của người bán “hot dog” nếu một ngày nào đó, anh ta không còn ở đó nữa.
Barca có thể đang rơi vào hoàn cảnh của Real ngày trước. Đó là họ có thể mất Busquets nếu không dành cho anh sự thừa nhận xứng đáng, cũng như Real đã từng làm ngơ vai trò quá lớn của Claude Makelele, một sai lầm mà cả đời chủ tịch Florentino Perez không bao giờ sửa được.
Sau khi trận thắng 2-0 trên sân của Arsenal khép lại, người ta một lần nữa phải tri ân Busquets, người hùng thầm lặng của Barca, không chỉ trong trận đấu này mà trong cả hành trình chinh phục vĩ đại suốt hơn nửa thập kỷ qua, khởi đi từ kỷ nguyên Pep Guardiola cho đến sự chuyển đổi tuyệt vời cùng Luis Enrique hiện tại.
Trong suốt hành trình ấy, người ta mải mê ca ngợi Lionel Messi, sự vững vàng Gerard Pique ở hàng thủ, cơn lốc bên hành lang phải Daniel Alves chứ có mấy người vinh danh Busquets. Anh thầm lặng làm công việc “dọn dẹp”, giữ vai trò một “động cơ vĩnh cửu” ở giữa sân, giúp đồng đội tỏa sáng.
GIA HẠN BÂY GIỜ ĐÃ LÀ... MUỘN!
Thế nhưng càng ngày, vai trò của Busuqets lại càng được thừa nhận nhiều hơn, dù anh vẫn là cầu thủ không được đánh giá đúng. Tờ Guardian viết Busquets là một báu vật mà bóng đá Anh không thể có. Anh là chiếc chìa khóa về chiến thuật, giúp CLB lên công về thủ nhịp nhàng. Tấn công mà không hở sườn, bị ép mà không rối loạn.
Pep Guardiola, trong cuốn sách mang tên “Pep Confidential” viết sau mùa bóng đầu tiên ở Bayern, dành cho Busquets sự tán dương đặc biệt. Cũng chính vì Busquets mà Pep đã mạnh dạn bán đi tiền vệ trung tâm được ca ngợi là hay nhất thế giới lúc bấy giờ là Yaya Toure. Lịch sử cho chúng ta sự phán xét: với Yaya Toure, Man City giành hai chức vô địch Premier League trong 3 năm. Nhưng với Busquets, Barca lại có đến hai... “cú ăn ba”.
“Chỉ cần vô hiệu hóa Busquets, Barca sẽ bị đánh bại”, Pep chỉ vẽ trong cuốn sách nêu trên. Chỉ có điều làm sao để vô hiệu hóa cầu thủ thông minh ấy thì ông... không viết. Bởi đó là một điều quá khó. Ai lại đi hy sinh một cầu thủ chỉ để kèm tiền vệ phòng ngự của đối phương, một người mà suốt từ đầu mùa đến giờ chả ghi nổi một bàn, thậm chí còn chả buồn tung ra những cú sút?
Trận đấu với Arsenal vừa qua, Busquets một lần nữa hợp với Andres Iniesta để giúp Barca khống chế hoàn toàn trận đấu. Giữa trận anh bị đau, HLV Luis Enrique yêu cầu Jeremy Mathieu và Sergi Roberto khởi động, nhưng rồi ông đành phải làm một công việc chẳng đặng đừng là... năn nỉ Busquets đá tiếp. Chính Enrique đã thừa nhận sau đó: “Busquets là một cầu thủ tuyệt vời. Nếu Busquets còn đi được, tôi chẳng dám thay anh ấy ra. Busquets có xin ra nghỉ, nhưng tôi năn nỉ anh ấy ở lại. Busquets quá quan trọng với Barca”.
Và thế là trong phân nửa trận đấu, Busquets chạy trên đôi chân đau. Giờ thì HLV Enrique đang cầu nguyện vết đau ấy sẽ không khiến Busquets xa sân cỏ quá lâu. Một cầu thủ như thế, Barca không gia hạn bây giờ thì đã là quá muộn, chứ nói gì đến việc trù trừ?