Trong bộ phim nổi tiếng ấy, nhân vật Thiên nga đen (Mila Kunis thủ vai) thật sự ấn tượng, từ chỗ bị cho là làm nền cho Thiên nga trắng (Natalie Portman) đã có những bước đột phá tỏa sáng theo cách rất riêng. Có “tà” thì “chính” mới nổi bật, có sự thiếu hoàn hảo (Thiên nga đen) thì mới càng nổi bật sự hoàn hảo (Thiên nga trắng).
Ranh giới chính - tà, hoàn hảo - không hoàn hảo đôi khi rất mông lung, khó phân biệt, thậm chí đảo ngược vai trò (chẳng phải trong truyện chưởng Kim Dung, chính - tà thường lẫn lộn, ví dụ Dương Khang lại sinh Dương Quá, Quách Tĩnh lại sinh Quách Phù).
Nếu Real đại diện cho Thiên nga trắng, thì Atletico chính là Thiên nga đen. Một cặp trời sinh, gần như hoàn hảo cho trận chung kết nội bộ cùng thành phố đầu tiên trong lịch sử cúp châu Âu.
Điều thú vị: cũng giống như cặp Portman - Kunis trong Black Swan, Real lại thiếu đi sự mạnh mẽ vốn là đặc điểm nổi bật của Atletico. Rojiblancos là đội duy nhất chưa thua trận nào ở Champions League mùa này, trong khi Los Blancos từng run rẩy đếm thời gian từng giây, từng phút trong trận đấu khổ hạnh trên sân của Dortmund ở lượt về tứ kết. Chút xíu nữa thôi, Los Blancos đã lỗi hẹn với Rojiblancos ở trận chung kết, chỉ vì Angel Di Maria sút hỏng phạt đền, sau đó hàng thủ Real chơi như một đội bóng nghiệp dư trước các chàng trai Dortmund thi đấu với tinh thần không có gì để mất.
Người ta nhìn vào lực lượng cầu thủ Real rồi so sánh với Dortmund và Atletico, sẽ thấy cách biệt khá rõ về trình độ, đẳng cấp và nhiều yếu tố khác nữa. Rất giống đẳng cấp về ballet của Nina Sayers khi so sánh với Lily trong Black Swan. Tuy nhiên, trình độ chuyên môn không phải là tất cả, cũng như sự khác biệt giàu - nghèo, truyền thống không làm cho những đội “cửa dưới” run sợ khi bước vào trận chung kết Champions League.
Lily không cần có một bà mẹ giỏi ballet như Nina, nhưng vẫn tự tin “tấn công” đối thủ. Atletico chẳng cần có hai cầu thủ đắt giá nhất thế giới như Real (Ronaldo, Bale) và thậm chí cũng chẳng cần Diego Costa ra sân, nhưng họ vẫn tự tin vì có một Diego xuất sắc khác.
HLV Diego Simeone, một thủ lĩnh đích thực, một kẻ từng bị cho là lấy cần cù bù khả năng, nhưng lại là thủ quân vĩ đại của đội tuyển Argentina, về khía cạnh này thậm chí hơn cả siêu thiên tài Diego Maradona.
Phẩm chất tài năng của Maradona không thật phù hợp với vai trò dẫn dắt một tập thể, như cái cách Simeone đã làm khi còn là cầu thủ và bây giờ là trên ghế huấn luyện. HLV của Atletico không bao giờ từ chối vai “phản diện”, như Thiên nga đen, nhưng giá trị của ông thì ngay cả thủ lĩnh của “Thiên nga trắng” Real là Carlo Ancelotti cũng phải thán phục. Ancelotti nói: “Những gì Simeone làm được ở Atletico mùa này thật sự kỳ diệu”.
Sự kỳ diệu, của một vai diễn, là đỉnh cao của nghề, chứ không phải là vai diễn đó chính hay phụ. Real đại diện cho quyền lực, cho sự giàu sang, cho phân biệt giai cấp, nhưng Atletico mới là đội vô địch La Liga 2013/14, và là đội duy nhất chưa bị đánh bại ở Champions League. Nên nhớ, “Thiên nga đen” Atletico từng có lúc hóa “Thiên nga trắng” như lúc tra tấn Barcelona ở đầu trận bán kết lượt về Champions League. Trong khi đó, “Thiên nga trắng” Real không ít lần phải sắm vai “Thiên nga đen” xấu xí, tiểu xảo nhưng lì lợm đáng khen để đánh bại ĐKVĐ Bayern Munich.
Tóm lại, Real - Atletico, một cuộc chiến thú vị hơn cả mong đợi, ở trận đấu lớn nhất khép lại mùa bóng 2013/14 ở châu Âu.