Cristiano Ronaldo nhớ lại thời kỳ anh bắt đầu được chú ý đặc biệt trong bóng đá châu Âu. Đó là lúc cách đây đúng 1 thập kỷ, khi Ronaldo đến M.U thay thế David Beckham chuyển sang Real Madrid. Ronaldo thừa nhận: “Khi đó, tôi như một gã nhà quê về cách ăn mặc khi so sánh với Becks”.
Khi ấy, CR7 làm gì có bóng bẩy, làm gì biết đi theo đường hướng của Beckham một cách rất có định hướng như bây giờ. Đơn giản, đó là lúc của nổi loạn tuổi trẻ, của những bồng bột (sẵn sàng bỏ sô quảng cáo chỉ để đi xem phim của Angelina Jolie với đám bạn thân. “Nàng thơ” của Brad Pitt là thần tượng lớn của Ronaldo) nên phong cách freestyle (hiểu nôm na là tự do muốn làm gì thì làm) được Ronaldo ưa chuộng.
Ngay cả chuyện yêu đương, Ronaldo cũng freestyle, nghĩa là thích thì yêu không thích thì bỏ lập tức dù trước đó chỉ vài phút còn tính chuyện “yêu lâu dài, có con cái” với em gái tiền đạo nổi tiếng Mario Jardel.
Đến M.U, Ronaldo mới biết thế nào là kỹ nghệ kinh doanh hình ảnh và thương mại hóa cá nhân trong bóng đá. M.U là tiên phong trong phương diện đội bóng, còn Becks là tiên phong về phương diện cá nhân. M.U – Becks chính là cặp đôi hoàn hảo. M.U – Ronaldo ban đầu còn chút chuệch choạc nhưng sau đó cũng hoàn hảo không kém.
Và CR7 đã đi theo con đường của Becks, từ các chiêu thức kiếm tiền nhờ quảng cáo (nhờ body đẹp, cả hai cùng quảng cáo đồ lót rất đắt hàng) đến cả phong cách ăn mặc ngoài đời. Sang trọng nhưng vẫn trẻ trung, chải chuốt đến từng chi tiết, luôn là “cái rốn vũ trụ” mỗi khi xuất hiện trước công chúng, có thể gọi anh là… Rô điệu!
ĐIÊN KHÙNG
Khác với Ronaldo, Ibra từ “trẻ” đến “già” trong bóng đá vẫn luôn trung thành với phong cách quen thuộc: có chút gì đó đồng bóng, thậm chí điên khùng và tự phát, cả trong cách ăn mặc, lối sống lẫn những phát ngôn kiểu: “Đừng bao giờ so sánh tôi và Marco van Basten, bởi tôi còn có thể giỏi hơn anh ta!”.
Ibra từng cạo trọc và bây giờ là tóc dài thườn thượt như một cô gái, xét về mặt gu thẩm mỹ, theo chuyên gia Max Elliott của tạp chí Vanity thì “hai phong cách ấy chọi như ngày và đêm, những người như Ibra chắc chắn phải khác người, chất nổi loạn thậm chí điên khùng là điều tất yếu!”.
Không điên khùng, Ibra chẳng đánh nhau với Rafael van der Vaart trên sân tập Ajax Amsterdam (cầu thủ Hà Lan nhỏ con tất nhiên đánh không lại đối thủ cao 1m94 nên đã báo cáo với BLĐ Ajax), hoặc thách thức cầu thủ có biệt danh “Ma trận” Marco Materazzi phân cao thấp bằng võ (ngón taekwondo của Ibra rất khá). Ibra cũng từng bỏ một cô bồ chỉ vì cô ấy nói “Ibra yêu tôi hơn các cô gái khác”. Nói chung, đây là một con người rất khó đoán, nhưng chính chất “điên” đã tạo nên thương hiệu và sức hút khó cưỡng của Ibra.