Bóng Đá Plus trên MXH

Tự truyện “những kẻ dàn xếp tỉ số”: Lần đầu dàn xếp (Kỳ 2)
07:57 ngày 30/05/2015
Trong trích đoạn tiếp theo của cuốn sách Kelong Kings, Wilson Raj Perumal kể lại câu chuyện sống động về lần dàn xếp trận đấu đầu tiên của gã. Đấy chỉ là một trận giao hữu vô thưởng vô phạt, nhưng chính là bước đi đầu tiên trên còn đường trở thành một tội phạm quốc tế.

    Bọn nhà cái người Trung Quốc ở sân Jalan Besar thường hay lừa gạt những đứa mới tập tành cá độ. Thoạt đầu, tôi và thằng bạn Kanan gần như thua sạch.

    Bọn tôi, cũng như những đứa nhập môn cá độ khác, thường rất thích đánh kèo trên cho yên tâm. Nắm được tâm lý ấy, bọn nhà cái đôn kèo lên, từ nửa một thành nửa trái và thế là chúng tôi sa bẫy. Nếu chúng tôi chọn đội mặc áo Đỏ, chúng sẽ phủ đầu luôn: “Rồi, 50 đô cho đội Đỏ, có luôn” rồi đóng cửa quầy. Nhưng những khi chúng tôi định đánh nhiều hơn, chúng lại đon đả như ong thấy mật. Một ngày nọ, sau khi thua một cú quá nặng, tôi tự nhủ với bản thân: “OK lũ chó má, muốn chơi với tao chứ gì?”

    NĂNG KHIẾU PHÁT LỘ
    Tôi quyết định dùng những trận đấu của chúng để chống lại chúng. Tôi từng là cầu thủ và dù chưa bao giờ vươn lên được đến đẳng cấp cao, tôi thỉnh thoảng vẫn tham gia vào những giải đấu hạng thấp, thậm chí là những trận trên sân 7 người. Thông qua thời gian ấy, tôi đã quen vừa đủ số bạn bè để lập thành 2 đội. Tôi thuê sân vận động 2 tuần trước khi trận đấu diễn ra. Chỉ cần bỏ ra 180 đô Sing, bạn sẽ có đèn đuốc và toàn quyền sử dụng sân trong 2 tiếng đồng hồ.

    Tôi mời 32 đứa bạn, chia chúng làm 2 đội và mượn 2 bộ đồng phục. Tôi hứa trả mỗi đứa 50 đô để tham gia vào trận đấu. Singapore là một thành phố nhỏ xíu, bạn biết mà. Vì thế khi tôi gọi đến một tờ báo để nhờ viết một thông báo cho trận đấu của mình, họ mau chóng nhận lời, thậm chí còn không lấy tiền. Tôi gọi đó là một trận đấu tranh cúp đàng hoàng, giữa 2 đội trong ngành thức ăn nhanh. Phải nâng tầm lên thành “chung kết” để dụ mấy con bạc khát nước bỏ thêm tiền cá cược.


    Rồi tôi thuê luôn trọng tài. Đấy không phải là một trọng tài chuyên nghiệp mà chỉ là một người bạn. Tôi hứa cho nó 500 đô để thổi cho tôi trận “chung kết”. Tôi cũng mua cho nó một bộ đồng phục ngon lành, áo đen, quần đen, giày đen. Thêm cái còi là thành trọng tài xịn ngay, dễ ợt.

    Sáng ngày hôm sau, Tai Sun (tên cầm đầu bọn nhà cái người Trung Quốc) đọc báo như thường lệ. Ngay lập tức gã thông báo cho bọn nhà cái người Trung Quốc để tiến hành ra kèo. Trước giờ thi đấu, tôi cố tình xếp đội để một bên trông có vẻ vượt trội so với bên kia. Tôi nhờ 2 đứa bạn đánh cược dùm mình, tất nhiên là đánh kèo dưới và phải đánh từ từ để không ai cảm thấy nghi ngờ. Rồi trọng tài thổi còi. Hiệp 1 đội Đỏ tấn công không khoan nhượng, mạnh hơn mà. Kết thúc 45 phút đầu tiên tỷ số đã là 3-0.

    Theo đúng kế hoạch, 2 đứa bạn tôi tiếp tục dồn tiền cho đội Trắng. Bọn nhà cái mừng thầm vì tin cơ hội hốt bạc đã đến, chúng cứ dụ khị đánh thêm, đánh nhiều nữa, bao nhiêu cũng nhận. 1 nghìn, 2 nghìn rồi 5 nghìn, đến trước khi hiệp 2 diễn ra thì bọn tôi đã dồn tổng cộng 15.000 đô vào kèo dưới. Đấy là lúc màn dàn xếp diễn ra. Tôi dời một vài cầu thủ hay nhất từ đội này sang đội kia, nhấn mạnh với chúng lẫn trọng tài về kết cục mà mình mong muốn.

    Và trong hiệp 2, đội Trắng đã lội ngược dòng thành công, từ chỗ thua 0-3 đã thắng ngược lại 4-3. Đấy là lúc bọn chó nhận ra chúng đã bị lừa. “Mẹ kiếp, nó chơi tụi mình ngọt sớt,” tôi nghe vài tiếng phàn nàn từ quầy cá cược “Thằng khốn nó dàn xếp trận này rồi”.

    Sau trận đấu, không hề có cự cãi hay tranh luận gì. Chúng đoán là tôi đã dở trò nhưng làm gì có chứng cứ nào. Chúng không thể biết cầu thủ tham gia trận đấu đều là bạn bè của tôi. Thua thì chung tiền bởi chỉ cần chần chừ, chúng sẽ mất mặt và mọi người sẽ hoài nghi chúng ăn quịt. Thế thì còn làm ăn gì nữa?

    SA ĐÀ VÀO CÁ CƯỢC
    Dàn xếp tỷ số đã hiện hữu tại Singapore ở cấp độ cao hơn và mọi người đều biết điều đó. Tức những gì tôi vừa làm không phải là chuyện gì đó quá mới mẻ. Nhưng tính cho đến trước trận đấu ấy, chưa ai qua mặt được bọn nhà cái người Trung Quốc và bọn cá cược tại sân Jalan Besar. Cũng từ ngày ấy, bọn chúng không còn dám xem thường tôi nữa.

    Tôi chơi bóng và cá độ bóng đá. Khi thời gian nghĩa vụ kết thúc, tôi cũng chính thức bước vào một giai đoạn hoàn toàn mới trong cuộc đời. Thoạt đầu tôi cố tìm một công việc bình thường để làm. Tôi được nhận vào một công ty đóng tàu mang tên Far East Livingston. Tôi cố dung hòa thời gian giữa làm việc và cá cược. Tôi đưa một phần tiền lương cho mẹ, phần còn lại tôi nướng sạch vào cá cược.

    Rồi dần dà tôi không còn thích thú với công việc nữa, tôi trở thành một tay cá cược toàn thời gian. Tôi sống trọn ban đêm trong sân vận động, ngày này qua ngày khác, không hề vạch ra bất kỳ viễn cảnh nào cho cuộc đời mình. Cá cược đã trở thành lẽ sống duy nhất trong đời. 


    Cứ mỗi buổi tối, chúng tôi đến sân, thắng rồi lại thua. Trận đấu đầu tiên diễn ra lúc 5 giờ 30 chiều. Bọn tôi đến sớm nửa tiếng, ngồi xuống, kêu ly cà phê và bắt đầu rải tiền cá cược. Trận thứ 2 diễn ra tầm 7 giờ rưỡi ở một sân khác. Bọn tôi lật đật rời khỏi sân, ăn tối vội vàng rồi sau đó tiếp tục cá cược đến 10 hoặc 10 rưỡi đêm. Rồi uống cà phê, ăn thêm gì đó, chơi billards đến 3 giờ sáng. 

    Sau đó đứa nào có việc phải làm sáng hôm sau thì về trước, tranh thủ ngủ một giấc. Đám còn lại thì đi qua khu Geylang ngồi chờ sáng. Đấy là khu đèn đỏ ở Singapore và dù mại dâm là một nghề hợp pháp tại Singapore, việc gạ gẫm, chèo kéo khách bị xem là phạm luật. Nhìn bọn gái cố vòi tiền đám nước ngoài rồi bị cảnh sát rượt chạy lung tung cũng vui và giết thời gian.

    Đôi khi bọn tôi tìm được một hội chơi bài, đánh đến 6 giờ sáng thì về nhà ngủ. Ngủ đến 3 giờ chiều ngày hôm sau thì dậy, sửa soạn một chút rồi đi đến sân tiếp. Cuộc sống thường nhật của chúng tôi trong khoảng cuối thập niên 1980, đầu 1990 là như thế.
    LÊ MINH (lược dịch) • 07:57 ngày 30/05/2015

    Bài viết hay? Ấn để tương tác

    Bình luận
    Thông tin Toà soạn
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Tổng biên tập:
    Nguyễn Tùng Điển
    Phó Tổng biên tập:
    Thạc Thị Thanh Thảo Nguyễn Hà Thanh Nguyễn Trung Kiên Vũ Khắc Sơn
    Địa chỉ:
    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Tel:
    (84.24) 3554 1188 - (84.24) 3554 1199
    Fax:
    (84.24) 3553 9898
    Email:
    Thông tin Liên hệ
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Hotline:
    0903 203 412
    Email:

    Địa chỉ liên hệ:

    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Đăng nhập
    hoặc

    Email:

    Mật khẩu:

    Quên mật khẩu?


    Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay