Có một cảm giác gì đó khiến chức vô địch ASEAN Championship 2024 đem lại nhiều cảm xúc hơn lần đăng quang năm 2018, khi giải còn mang tên AFF Cup. Khi ấy, cảm giác một chức vô địch là điều hiển nhiên sau một năm rực rỡ của bóng đá Việt Nam đang từng bước đổi vận với tân HLV Park Hang-seo: bắt đầu từ kỳ tích Thường Châu, dần cho thấy mọi thứ không phải hiện tượng nhất thời với việc vào bán kết ASIAD 18 trước khi khẳng định vị thế mới bằng việc đăng quang AFF Cup.
Lần vô địch này khác hoàn toàn. Mọi thứ có lẽ dễ lý giải hơn khi nghe ông Kim Sang-sik trả lời báo Hàn Quốc sau giải đấu: "Tôi đã giành nhiều chiến thắng và chức vô địch với tư cách cầu thủ, trợ lý rồi HLV, và chính tại đó tôi cũng từng bị gọi là kẻ ngốc. Nhưng sau ASEAN Cup 2024, tôi đã chứng minh rằng tôi còn sống, vẫn có thể làm được việc".
Đó là một tâm sự rất thật lòng, rất đời thường của một người vừa bước tới thành công đã nhớ ngay về những khoảnh khắc thất bại, về những sự chua chát ê chề khi bị cổ động viên kêu gọi sa thải. Trong hoàn cảnh đó, nhiều người hoàn toàn có thể gục ngã, buông xuôi. Nhưng qua những chia sẻ, tôi tin rằng ông Kim không phải dạng để thất bại đánh gục mình, mà ngược lại: lấy nó làm động lực để vực dậy. Ông không chấp nhận để thất bại định nghĩa bản thân mình.
Và vì lẽ đó, chiến quả lại càng ngọt ngào hơn. Bởi đâu chỉ có ông Kim, đội tuyển Việt Nam lần này đăng quang với rất nhiều câu chuyện tương tự.
Đó là Hoàng Đức, người từng nhiều lần phải ngồi dự bị dưới thời cựu HLV Philippe Troussier - người từng công khai lý do không sử dụng anh vì "chưa đáp ứng được yêu cầu chuyên môn". Để rồi Đức chơi tuyệt hay tại ASEAN Championship và được xem như tiền vệ hay bậc nhất giải.
Đó là Thành Chung, cầu thủ từng được đến ASIAN Cup 2024 tại Qatar nhưng không ra sân một phút nào, kể cả khi đã nắm chắc bị loại. Trong cả hai lượt gặp Indonesia tại vòng loại World Cup 2026, anh thậm chí còn không được đăng ký thi đấu. Nhưng giờ đây Thành Chung lại nổi lên như trụ cột không thể thay thế của hàng thủ đội tuyển.
Đó là Nguyễn Xuân Son - người từng rời Brazil tới châu Á chơi bóng với biết bao hy vọng, để rồi gặp chấn thương gãy vụn xương bàn chân khi mới tới Vegalta Sendai của Nhật Bản. Ở tuổi 21, gặp chấn thương nặng nơi đất khách quê người và không được trọng dụng khi bình phục, cánh cửa tương lai tưởng như đã khép lại với Son. Nhưng giờ đây, anh là Vua phá lưới của giải đấu, được hàng triệu người hâm mộ cổ vũ và nhận Huân chương Lao động hạng Ba từ Chủ tịch nước - những vinh quang ngỡ như một giấc mộng.
Và ngay cả những người hâm mộ bóng đá Việt Nam cũng có cảm giác tương tự. Đã bao lâu rồi những con đường các thành phố khắp mọi miền đất nước mới được sống lại cảm giác "đi bão", khi hàng vạn người đổ ra đường phấn khích, vỡ oà trong sắc cờ đỏ sao vàng hô vang "Việt Nam vô địch"? Những cảm xúc bị đè nén quá lâu khiến hương vị chiến thắng càng thêm ngọt ngào và đáng trân trọng.
Chức vô địch ASEAN Championship 2024 không chỉ là danh hiệu. Nó là sự tái sinh của một tập thể từng trải qua những ngày tháng u tối, từng bị phủ nhận, từng loay hoay tìm lại chính mình. Nhưng trong khó khăn, từ những mảnh vỡ, họ đã tái sinh bằng ý chí, bằng niềm tin, bằng những câu chuyện truyền cảm hứng của từng cá nhân.
Nhiều người hy vọng chức vô địch ASEAN Championship 2024 không phải đích đến cuối cùng, mà mở ra một chu kỳ mới. Và đó cũng chính là giá trị lớn của chiến thắng lần này: nó khiến con người ta có hy vọng trở lại.