Cuối cùng sau 3 trận đấu cùng 3 kiểu tóc khác nhau, Ronaldo đã có được bàn thắng đầu tiên và cũng là duy nhất của anh ở World Cup năm nay trong trận thắng 2-1 trước Ghana. Tuy vậy, chừng đó là không đủ để CR7 và các đồng đội giật được tấm vé vào vòng knock-out từ tay đội tuyển Mỹ. Thêm một lần nữa, Ronaldo lại lầm lũi cũi đầu ra về trong tư thế kẻ thất bại. Nhiều người sẽ thấy đáng thương cho ngôi sao người Bồ khi mọi thứ dường như chống lại anh, nhưng không phải là vô lý khi anh cũng đáng bị trách cứ cho thất bại này.
Đáng thương ở chỗ là có vẻ mọi thứ đều chống lại anh trước và trong World Cup. Sau khi trải qua một mùa giải thăng hoa rực rỡ cùng Real Madrid, những tưởng Ronaldo sẽ tiếp tục thể hiện phong độ huỷ diệt tại ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh. Nhưng chấn thương đầu gối dai dẳng từ tháng 4 đã khiến Ronaldo chỉ còn biết vật lộn, chạy đua với thời gian cho kịp bình phục, và cái giá của nó là một đôi chân thiếu cảm giác bóng và tốc độ. Hình ảnh của chiếc F1 đã không được tái hiện trên đất Brazil.
Anh đáng thương khi anh không sinh cùng thời với những Deco, Figo để tạo nên đội hình tấn công huyền ảo. Sát cánh cùng đội trưởng đội tuyển Bồ Đào Nha là một đội hình đang trong giai đoạn chuyển giao và có ít ngôi sao thực thụ. Kì vọng vào anh đã lớn nay lại càng khủng khiếp hơn. Anh lại càng kém may mắn hơn khi rơi vào bảng đấu có ứng cử viên vô địch Đức và vật cản khó chịu là Mỹ hay ngay cả Ghana cũng không dễ chơi. Và cuối cùng anh đáng thương khi dẫn dắt anh không còn là Scolari lão luyện mà chỉ là một Paulo Bento rất non nớt kinh nghiệm. Bồ Đào Nha thi đấu gần như không có bài, rất dễ để hoá giải, điều đó vô tình triệt tiêu những điểm mạnh của CR7 khi anh tỏ ra lạc lõng và bất lực vì các đồng đội không hiểu ý.
Nhưng tất cả những điều trên đồng nghĩa với việc Ronaldo không có lỗi? Là một siêu sao, trách nhiệm của anh bao giờ cũng là lớn nhất. Anh là đội trưởng nhưng anh chưa bao giờ cho thấy những phẩm chất mà chiếc băng thủ quân cần có. Anh cáu gắt, chán nản, thậm chí là lười di chuyển khi Bồ bị Đức dẫn trước hai bàn hay khi bị Ghana lội ngược dòng. Trong lúc khó khăn, người đội trưởng phải là người để các đồng đội nhìn vào để lấy động lực vượt qua mọi rào cản. Nhưng Ronaldo chỉ khiến các đồng đội của anh ngán ngẩm khi họ như rắn mất đầu, tầm ảnh hưởng của Ronaldo dường như biến mất cùng phong độ của anh.
Vấn đề nữa là anh quá ích kỉ, ai cũng biết đó vốn là phẩm chất của các siêu sao nói chung và của CR7 nói riêng. Nhưng không phải lúc nào nó cũng hợp lí. Khi anh đạt phong độ tốt thì không sao, nhưng khi anh đánh mất mình, anh vẫn luôn đòi hỏi đồng đội phải chuyền bóng cho anh, anh phải là người duy nhất được đá phạt, người duy nhất được thi đấu ở mọi vị trí mình thích.
Các fan hâm mộ của siêu sao Real Madrid có thể cho rằng thần tượng của họ phải gánh vác mọi việc, các đồng đội của anh không cùng đẳng cấp, Bồ rơi vào bảng đấu khó chứ không đơn giản như Argentina của Messi. Điều đó không phải là không có lý nhưng chưa đúng hoàn toàn. Bồ Đào Nha ít ngôi sao chứ không phải chỉ có mình Ronaldo. Ở hàng thủ có Pepe, Coentrao, Bruno Alves. Hàng tiền vệ còn đó Miguel Veloso hay Joao Moutinho. Họ chưa đạt tầm siêu sao nhưng chắc chắn không phải là vô dụng.
Cái thứ hai, không thể đổ tội cho bảng đấu khó khăn. Chẳng phải Ronaldo luôn khát khao sẽ là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất thế giới mọi thời đại hay sao. Và bảng đấu đó cho anh cơ hội được chứng minh bản thân. Không ai quan tâm bạn vào bảng đấu nào, cái họ quan tâm là bạn có vươn đến đỉnh vinh quang hay không.
Dù gì Ronaldo và các đồng đội cũng đã phải khăn gói về nước ngay sau vòng bảng World Cup. Người ủng hộ anh sẽ luôn bảo vệ anh, những người ghét anh tất nhiên luôn tìm đủ mọi lí do để chế nhạo anh. Còn đối với các fan trung lập, sẽ là vừa giận vừa thương cho một cá tính đầy tranh cãi mà ngôi sao 29 tuổi sở hữu. Tiếc vì anh có thể sẽ mãi không có cơ hội được toả sáng tại ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh, trách anh vì anh đã không thể đáp ứng được kì vọng lớn lao mà mọi người đã dành cho anh dù anh có đủ khả năng làm điều đó.