Một thế hệ tài năng đã thành công giành mọi danh hiệu cao quý cùng đội tuyển. Didier Deschamps luôn là hình ảnh nổi bật của một thủ lĩnh trong hàng tiền vệ với lối chơi thông minh, chắc chắn và không kém phần quyết liệt. Một sự nghiệp cầu thủ lừng lẫy, Deschamps bước vào sự nghiệp HLV với những thành tích không đến nỗi nào với chức vô địch Ligue 1 năm 2010 với Marseille và Á quân Champions League năm 2004 cùng với Monaco.
Năm 2012 sau sự ra đi của Laurent Blanc người đồng đội lừng danh một thời trên băng ghế HLV của đội tuyển Pháp, Deschamps là người được chọn mặt gửi vàng. Ông bắt đầu công cuộc tái thiết Les Bleus với mục tiêu đưa bóng đá Pháp trở lại thời hoàng kim. World Cup 2014, Deschamps cùng các học trò đã phải dừng bước trước người Đức tại trận tứ kết - đối thủ đã đăng quang sau đó. Đến EURO 2016 với lực lượng hùng mạnh cùng lợi thế sân nhà, mặc dù đã loại bỏ các đối thủ lớn ở lại phía sau, ĐT Pháp của Deschamps lại gục ngã trước một Bồ Đào Nha phiên bản Hy Lạp.
Sau thất bại này Deschamps vẫn được giữ lại cho giấc mơ nước Nga. Đội tuyển Pháp giành quyền đến với ngày hội lớn nhất hành tinh sau khi vượt qua Thụy Điển và Hà Lan. Tại vòng chung kết trên đất Nga, Pháp là đội hạt giống cùng bảng với Đan Mạch, Australia và Peru, một bảng đấu nhẹ nhàng so với thực lực của Pháp.
Deschamps cùng với các học trò đã vượt qua vòng bảng với cảm giác chưa mất giọt mồ hôi nào. Mọi thách thức bắt đầu khó khăn cũng được giải quyết gọn nhẹ trước Argentina tại vòng 1/8. Pháp tiến vào Tứ kết với Uruguay, thử thách này là thuốc thử xứng tầm để Deschamps và các học trò thể hiện.
Suốt hành trình đã qua tại World Cup 2018 các cầu thủ Pháp đã dần thể hiện được những gì mình có, chỉ có điều Deschamps vẫn chưa tỏ ra là một nhà cầm quân lão luyện. Những điều chỉnh về mặt chiến thuật của ông chưa nhiều, ngoại trừ trận hòa trước Đan Mạch, một trận đấu vô thưởng vô phạt, còn lại các trận đấu mà đội tuyển Pháp giành chiến thắng vẫn còn nhiều điều để xem xét. Có cảm giác Deschamps đang muốn các học trò thi đấu cầm chừng vì các đối thủ chưa thực sự mạnh, nhưng cũng có thể đội tuyển Pháp có nhiều nhân tố đột biến nên Deschamps chưa phải trả giá.
Năm 1998 Pháp thành công với thành quả của Aimé Jacquet, năm 2000 Roger Lemerre chật vật thu hái thành quả của người tiền nhiệm để lại và ra đi trong thất bại muối mặt ở Nhật Ban - Hàn Quốc. Domenech được lựa chọn, ông đã dẫn dắt Les Bleus đến trận chung kết trên đất Đức năm 2006, cú “thiết đầu công” và chiếc thẻ đỏ của Zidane cùng với thất bại trước người Ý trên chấm penalty, người Pháp có nhiều điều để tiếc nuối. Người Pháp vẫn đặt trọn niềm tin cùng Domenech một cách gượng ép. EURO 2008 và World Cup 2010 bị loại ngay tại vòng bảng. Triều đại Domenech khép lại trong tủi hổ, vinh quang không còn, chỉ có những bất ổn, những lùm xùm trong nội bộ là điển hình của ĐT Pháp trên mặt báo. Blanc lên nắm quyền với mong muốn cải tổ và tạo dựng lại vị thế cho đội tuyển Pháp nhưng rồi ông cũng ra đi sau thất bại tại tứ kết EURO 2012.
Đã 6 năm lèo lái con thuyền đội tuyển Pháp, Deschamps hơn lúc nào hết cần một chiến thắng để khẳng định vị thế của mình. Một thế hệ cầu thủ tài năng, một đội hình chất lượng. Những Kante, Pogba, Matuidi, Antoine Griezmann… đang ở đỉnh cao phong độ cùng với các tải năng trẻ xuất chúng như Mbappe, Varane, Pavard, Dembele, Tolisso…đang vươn lên tỏa sáng để khẳng định mình.
Trận tứ kết gặp Uruguay và thắng với tỷ số 2-0, Deschamps cùng học trò đã vượt qua một trở ngại nữa. Một trận thắng khó, đầy bản lĩnh trước lối chơi quyết liệt, tốc độ và đầy sức mạnh của đối thủ đến từ Nam Mỹ. Nhưng có lẽ Deschamps đã chuẩn bị cho mọi tình huống, Pháp không dựa hẳn vào một cá nhân nào cụ thể, họ có những cầu thủ thi đấu xuất sắc ở từng vị trí. Khi Mbappe không ghi bàn đã có Varane, Antoine Griezmann vẫn chứng tỏ là ông vua của những trận knock-out, khi Pogba, hay Umtiti sai lầm đã có Kante và các đồng đội kịp thời hóa giải, vẫn còn đó một Lloris vững chãi và hiệu quả trong khung thành.
Đã 12 năm trôi qua sau thất bại trước Italia, chỉ còn một trở ngại nữa trong cuộc đối đầu với Bỉ là người Pháp có quyền mơ tới cúp vàng. Deschamps và các học trò hơn lúc nào hết hãy giành lấy cơ hội để gắn lên ngực áo ngôi sao thứ hai. 12 năm chu kỳ cho Italia, Đức tại các trận chung kết và chức vô địch, không có lý do gì để Deschamps và học trò không nghĩ tới điều này.