6 năm về trước, anh đeo lên tay chiếc băng đội trưởng của Arsenal khi chỉ mới 21 tuổi. Anh hoàn toàn làm mọi người quên đi hình bóng của Vieira khi thể hiện một lối đá hoàn toàn khác. Anh thật sự là miếng ghép đẹp đẽ nhất, hoàn hảo nhất trên sân khấu của đạo diễn Wenger. Anh chính là hạt giống được ươm mầm cẩn thận nhất sau thế hệ 2003/04 bất bại thần kì.
Ngày ấy, fan Pháo thủ đã từng lo lắng, nếu Giáo sư không nâng cấp đội hình thì sẽ có ngày Fabregas phải ra đi tìm danh hiệu. Nhất là khi Camp Nou vẫy gọi, khi Xavi và Iniesta liên tục rỉ tai ở tuyển Tây Ban Nha. Và cuối cùng anh đã ra đi. Tất cả chúng tôi đều hiểu cho anh khi ấy, đều tiếc nuối một người đội trưởng tài ba. Có những người ngay lúc đó đã hi vọng vào ngày anh tái hợp Emirates.
Ngược dòng thời gian trở lại 3 năm về trước, ngày 15/8/2011, có một ngôi sao đã kí được một bản hợp đồng mà anh luôn coi đó là tấm vé để "về nhà", để về với Camp Nou, về nơi về anh bảo luôn mang trong mình âm hưởng của nó. Anh về với Barcelona, sau một mùa hè 2010 giáo sư Wenger ra sức níu giữ.
Sự nghiệp của anh có vẻ cứ vô duyên đến lạ kỳ. Ở Arsenal anh có tất cả, sự yêu quý của cổ động viên, sự tạo điều kiện của ban huấn luyện, đủ cả, trừ danh vọng. Anh không có nhiều danh hiệu trong những mùa giải đá chính, cầm trịch đội hình. Ở Barcelona anh lại có tất cả, tiền bạc, danh hiệu, chỉ ngoại trừ sự ủng hộ tuyệt đối của người hâm mộ. Và cuối cùng anh cũng lại ra đi.
Fabregas, chúng tôi hiểu, anh phải tới Chelsea. Barca có lẽ không đời nào nhả người cho Real Madrid. Các câu lạc bộ Italia đã lâu rồi không mua ai giá 30 triệu euro. PSG và Bayern đã quá thừa người nơi trung tuyến. Anh chỉ còn duy nhất Chelsea và Manchester United để chọn.
Tiếc cho anh, Fabregas! Tiếc vì ngày xưa anh đã tới Camp Nou. Vì Pháo thủ đã không thể giữ được anh. Tiếc cho anh, Fabregas! Vì Barca không thể cải tổ sớm một mùa bóng, để Giáo sư, biết đâu có thể đưa F4 tái hợp Pháo thủ. Tiếc cho anh, vì những hình ảnh đẹp đẽ trong trẻo nhất sự nghiệp anh đã để lại Arsenal mà khó có ngày quay lại. Năm nay anh đã 27 tuổi, liệu còn bao nhiêu cơ hội về Arsenal để cống hiến thời đỉnh cao của mình.
Chỉ mấy tháng nữa thôi, anh sẽ cùng Chelsea tới Emirates. Liệu ở trên sân bóng mà anh đã từng tung hoành tuổi đôi mươi, nhìn thấy Per Mertesacker hay Mikel Arteta của chúng tôi trong màu đỏ trắng, đeo băng đội trưởng, anh có nhìn thấy bóng hình của chính mình nơi đó? Nhìn thấy huy hoàng của một thời tươi đẹp đã qua?
Chúng tôi chỉ có thể chúc anh sức khỏe thôi F4 ạ, chứ chẳng thể chúc anh thành công được. Tiếc cho anh, Đội trưởng!