CHẤT LƯỢNG HÀNG CÔNG
Mùa trước, hàng công là một vấn đề lớn của West Ham, với chân sút hàng đầu là lão tướng Kevin Nolan chỉ có được 7 bàn. Nhưng mọi chuyện đã thay đổi sau sự xuất hiện của Diafra Sakho và Enner Valencia. Tốc độ và khả năng bứt phá của bộ đôi này đã mang tới nét tích cực cho những pha tấn công của “Búa tạ”, vốn bị phụ thuộc vào những trung phong truyền thống như Cole, Carroll.
DUY TRÌ ĐIỂM MẠNH
West Ham đã có sự thay đổi lớn về phong cách chơi bóng, nhưng họ vẫn triển khai tốt lối chơi truyền thống khi cần. West Ham mùa này là đội ghi được nhiều bàn từ đá phạt nhất, tạt bóng nhiều thứ 2 và chỉ Stoke có tỉ lệ không chiến thành công cao hơn họ. West Ham cũng là đội tạo ra nhiều cơ hội bằng đầu nhất, với 29 lần, nhiều hơn 11 lần so với đội xếp thứ 2 là Chelsea.
SỨC SỐNG MỚI TỪ 4-4-2
HLV Sam Allardyce vốn chưa bao giờ được đánh giá là linh hoạt về mặt chiến thuật. Nhưng mùa này, ông khiến tất cả bất ngờ với những điều chỉnh táo bạo: Chuyển từ sơ đồ 4-6-0 sang sơ đồ 4-4-2 kim cương, và đưa Downing từ cánh vào giữa. Kết quả là West Ham thăng hoa với sự tỏa sáng của Downing: tạo ra 52 cơ hội, và có 6 pha kiến tạo, thành tích chỉ thua Fabregas của Chelsea.
PHÒNG NGỰ CHẮC CHẮN
West Ham, như các đội bóng của Allardyce, vẫn rất khó chịu khi phòng ngự. Thống kê cho thấy West Ham là đội có tỉ lệ sai lầm dẫn tới một cú sút hoặc bàn thắng thấp thứ 3 ở Premier League mùa này. Họ cũng có mặt trong Top 3 về phá bóng thành công và Top 4 về phá bóng bằng đầu. Kết quả, West Ham (19 bàn thua) là đội có hàng thủ tốt thứ 5 ở Premier League, chỉ kém các đội Top 3 và Southampton.
CHIỀU SÂU ĐỘI HÌNH
Một trong những điều khiến Allardyce tự hào nhất về đội bóng của ông là chiều sâu đội hình. Ở West Ham lúc này, không có ai là không thể thay thế. Trung vệ Winston Reid được cho là quan trọng nhất, nhưng trong trận duy nhất anh vắng mặt, West Ham vẫn giữ sạch lưới. Trên mặt trận tấn công, West Ham có tới 12 cầu thủ biết ghi bàn, chỉ kém mỗi Chelsea (13).