RA ĐI VÌ BẤT CÔNG
Trong đúng ngày vinh quang nhất lịch sử của Chelsea, một cầu thủ quyết định rời bỏ họ. Đó là 19/5/2012, khi Chelsea nâng cao chiếc cúp vô địch Champions League. Ngay trong buổi phỏng vấn sau trận chung kết, Daniel Sturridge thừa nhận anh sẽ rời Stamford Bridge.
Phải mất 8 tháng sau mong muốn đó mới được thực hiện. Và đó là một trong những quyết định đúng đắn bậc nhất mà một cầu thủ chuyên nghiệp có thể đưa ra với sự nghiệp của anh ta: bây giờ Daniel Sturridge, dự bị thường trực của Chelsea, đã có 20 bàn thắng chỉ sau 24 trận đá chính, trở thành tiền đạo Anh xuất sắc nhất Premier League và đang trên đường hướng tới chức vô địch.
Trong 3 năm rưỡi ở Chelsea, bất chấp tài năng bộc lộ từ sớm, Sturridge chỉ có 31 trận đá chính cho đội bóng này, và rất ít khi được chơi ở vị trí trung phong ưa thích, thường xuyên bị đẩy dạt sang cánh.
Người Chelsea sẽ không thể vui nếu đêm nay, Daniel Sturridge ra sân và tham gia quá trình “kết liễu” mùa giải của họ. Bởi không ai quên lý do Sturridge ra đi: chính là Fernando Torres. Mặc dù thời đó, Drogba vẫn đang đá cho Chelsea và được coi là tiền đạo số một, nhưng chính sự có mặt của Torres mới trực tiếp đẩy Sturridge khỏi London. Cái giá quá lớn của tiền đạo người Tây Ban Nha khiến các HLV buộc phải sử dụng anh bất chấp hiệu quả thấp, và Sturridge thì dù chơi hay hơn vẫn bị đẩy xuống hàng thứ 3. Anh không chịu được sự bất công đó và quyết rời Chelsea.
So sánh sturridge và các tiền đạo chelsea (tính tại Premier League mùa này)
CUỘC TRẢ HẬN NGỌT NGÀO
Nói cách khác, Sturridge ghi bàn vào lưới Chelsea là một nỗi đau nhân đôi: nó khiến Chelsea phải tiếc nuối vì đã để một tài năng sáng giá như thế ra đi, và lại xát muối vào cái “nhọt” Torres mà họ đã chịu đựng mấy năm qua.
Trong một mùa giải rưỡi đá cho Liverpool, Sturridge ghi 30 bàn sau 40 trận tại Premier League, tức là nhiều hơn 11 bàn so với những gì Torres đã làm cho Chelsea sau 67 trận.
Tính trong mùa giải này, tiền đạo của Liverpool đã ghi nhiều hơn tổng số bàn thắng của cả Torres, Eto’o và Ba cộng lại tới 3 bàn. Demba Ba cũng là một nhân tố gợi lên “nỗi xót xa Sturridge”: anh chính là người được mua về để thay thế gần như ngay lập tức sau khi Sturridge ra đi.
Nếu Jose Mourinho vẫn nắm quyền tại Chelsea năm 2012 thì có thể họ sẽ không đánh mất một tài năng lớn như vậy. Giờ anh đã trở thành nỗi lo lắng lớn của các đồng đội cũ. Gary Cahill, người chơi cùng Sturridge ở cả Bolton và Chelsea mô tả rằng “khả năng của anh ấy trong các tình huống một đấu một là đáng rùng mình”, và Sturridge đang là “tiền đạo xuất sắc nhất giải đấu”.
Lần gần nhất ra sân trước Chelsea (trận lượt về mùa trước), Sturridge đã chói sáng với 1 bàn thắng và 1 pha kiến tạo, giúp Liverpool hòa Chelsea 2-2. Nhưng tư thế của cả anh và The Kop bây giờ trước Chelsea đã khác. Đêm nay, tại Anfield, Sturridge hẳn rất muốn đưa ra một thông điệp cho những kẻ đã ruồng bỏ anh, bằng một chiến thắng.