DÒNG MÁU QUỶ CUỒN CUỘN CHẢY
Cách đây không lâu, Patrice Erva từng chia sẻ về tình yêu với Man United, về truyền thống của CLB, về vinh dự và trách nhiệm khi được là một thành viên của bầy Quỷ đỏ. Có lẽ lúc đó, sẽ có những người vẫn còn mơ hồ về thứ tình cảm có vẻ xa vời đó. Nhưng vào tối thứ Bảy tuần trước, khi mà huyền thoại Ryan Giggs trong bộ comple lịch lãm và cà vạt đỏ cùng với những đồng đội thuộc thế hệ 92 nổi tiếng Phil Nevill, Paul Scholes, Nicky Butt dẫn đầu đội quân áo đỏ bước ra từ tầng hầm SVĐ Old Trafford thì có lẽ, những ai đã từng yêu màu áo đỏ này sẽ không thể không bồi hồi xúc động.
Những khoảnh khắc của quá khứ, của hiện tại đan xen lẫn nhau khiến cho dòng máu Quỷ đỏ tưởng chừng như đã nguội lạnh sau vô số những thất bại nay lại được sưởi ấm và cuồn cuộn chảy. Một không khí cuồng nhiệt lan toả trên các khán đài và hình như nó đã tiếp thêm sức mạnh cho các cầu thủ. Không còn thấy những cái đầu bế tắc và bạc nhược như trận thua Everton, không còn thấy những đôi chân mệt mỏi như những thất bại đau đớn trước Newcastle, West Brom ngay trên sân nhà. Và hầu như không ai còn có thể nhận ra đây là đội bóng đang khủng hoảng, mất niềm tin, lạc lối và bế tắc trong suốt mùa giải. Bởi vì tất cả đều gợi nhớ về một Quỷ đỏ hào hùng và hừng hực khí thế trong quá khứ.
QUỶ ĐỎ VẪN NGUYÊN VẸN
M.U đã thể hiện khả năng kiểm soát bóng và kiểm soát trận đấu một cách tuyệt đối. 71% chỉ là một con số cụ thể, còn thực tế của những diễn biến trên sân ấn tượng hơn nhiều. Norwich không thể cầm bóng và tổ chức tấn công được quá 3 đường chuyền dù họ đang cố gắng vẫy vùng để trụ hạng. Bởi vì đơn giản là Man United không cho họ cơ hội để chơi bóng. Quây áp sát và tranh bóng một cách dữ dội ngay phần sân của đối phương khiến các cầu thủ đội khách hoàn toàn bị động, bối rối và thường xuyên mất bóng. Ở trong lối chơi đó, Quỷ đỏ đã thể hiện gần như hoàn hảo lối chơi “pressing khu vực tấn công”. Từ thời điểm tranh bóng, vị trí bắt đầu tranh chấp đến cự ly đội hình, sự đồng bộ của cả một tập thể khi cùng áp sát, vây ép và tranh chấp quyết liệt. Nó cho thấy dáng dấp của một số đội bóng lớn như Barca, Bayern hay cả Liverpool ở một số thời điểm của mùa giải này.
Bầy Quỷ đã biết cách biến Old Trafford thành sân khấu của riêng mình. Vẫn là lối chơi đánh biên truyền thống nhưng cách phối hợp thì đã biến hoá hơn rất nhiều. Các vị trí di chuyển linh hoạt và gần nhau hơn, những đường chuyền gắn bó và có độ nhuyễn. Chẳng hạn khi Carrick chuyền bóng lên phía trước cho Welbeck thì ngay lập tức Rooney, Kawaga, Cleverley lại gần hỗ trợ, nhận bóng và tiếp tục triển khai một cách liên tục. Những đường chuyền 1 chạm nhanh và chính xác lên phía trước, những tình huống bật tường, đập nhả trong phạm vi hẹp hay những pha chồng biên được lặp đi, lặp lại một cách tương đối nhuần nhuyễn đã khiến Norwich bị cuốn theo và mất phương hướng. Để từ đó những hạt nhân trong lối chơi của M.U tung ra những cú đấm quyết định.
Thế mới thấy sự xuất hiện của Giggs và những gì anh đã làm trong một tuần qua thực sự là thần kỳ. Một sự lột xác, một sự thay đổi toàn diện về tinh thần cũng như phong cách chơi bóng. Nhưng phân tích kỹ một chút thì sẽ thấy trên thế giới, không có một HLV, một “thầy phù thủy” nào giỏi đến mức như thế. Những thay đổi của Giggs chính là dựa trên một nguyên tắc cố định trong công tác huấn luyện. Anh nói: “Khi những sáng tạo, những cách tân chưa đạt được hiệu quả, bạn hãy đưa đội bóng của mình về lối chơi cơ bản của đội bóng. Khi đó các cầu thủ sẽ tự tin trở lại và đội bóng cũng sẽ tìm được sức mạnh lớn nhất”. Có lẽ Giggs đã làm thế, những bài tập quen thuộc, những chỗ dựa quen thuộc từ BHL mới đã giúp các cầu thủ bình tĩnh tự tin. Và quan trọng nhất, họ đã được trở lại là chính mình. Điều đó cũng đồng nghĩa một M.U đích thực đã trở lại.
Chưa biết tương lai của Man đỏ sẽ như thế nào nhưng có thể khẳng định, Ryan Giggs vẫn thể hiện được khá nhiều trong lần đầu ra mắt. Liệu ông sẽ tiếp tục dẫn dắt đội bóng hay M.U tìm kiếm một nhà cầm quân mới? Nhưng qua tất cả bài học đã có thì có thể kết luận rằng cho dù thế nào, cho dù ai là nhà cầm quân thì M.U vẫn luôn phải giữ được “chất” của mình. “Chất” của Quỷ đỏ...
Cải thiện khả năng dứt điểm
Một trong những bước tiến đáng kể nhất mà Ryan Giggs đem đến cho Man United là hiệu quả dứt điểm tăng lên đáng kể. Trong trận gặp Norwich, Quỷ đỏ có 25 lần dứt điểm và ghi tới 4 bàn. Nghĩa là 16% số pha dứt điểm của họ thành công. Trong khi trước đó, hiệu quả dứt điểm của Man United chỉ đạt 12%.
Liên tục chuyền bóng
Ở trận gặp Norwich, Man United có tới 640 đường chuyền bóng. Trong khi trung bình một trận đấu dưới thời David Moyes, họ chỉ sử dụng 536 đường chuyền. Thống kê đó phần nào cho thấy ý đồ tăng cường khả năng phối hợp của HLV tạm quyền Ryan Giggs.
CON SỐ:
4 - Trong trận đầu dưới thời Ryan Giggs, ngay cả một cầu thủ lâu nay vốn xem như chỉ chơi dựa vào cơ bắp như Valencia cũng thi đấu rất đầu óc. Tiền vệ người Ecuador này đã có 4 đường chuyền đặt đồng đội vào thế có thể ghi bàn, nhiều nhất Man United trận này.
11 - Man United đã tung ra tổng cộng 11 cú dứt điểm đi trúng khung thành Norwich. Suốt 35 trận đấu trước đó tại Premier League 2013/14, dưới triều đại HLV David Moyes, chưa khi nào Quỷ đỏ sút trúng khung thành nhiều như vậy.