ĐỊNH MỆNH MA MEN TỪ BỤNG MẸ
Khi mẹ của George Best qua đời vì nghiện rượu vào năm 1978, báo chí tranh nhau tìm hiểu vì sao bà lại uống rượu như điên để thành nghiện. Đời tư của các thành viên trong gia đình George Best là như thế nào? Họ có chuyện gì buồn bực, phiền muộn?
Bản thân Best khi ấy liệu có nghiện rượu như mẹ ông? Nếu có thì đâu là nguyên nhân chính? Best điên tiết giảng giải cho cánh nhà báo: “Các anh dốt đến thế là cùng. Hoặc giả, các anh không dốt, nhưng cố bới móc mọi chuyện để có bài viết. Tại sao các anh không hiểu một lẽ đơn giản là những người nghiện rượu đều không cần bất cứ nguyên nhân, lý do nào để uống”.
Với Best, bi kịch lớn nhất trong đời không phải là chứng nghiện rượu của bản thân ông, càng không phải là cái chết vì rượu mà chính ông thấy trước. Cái chết ấy đã treo lơ lửng trước mặt huyền thoại Best không biết bao nhiêu lần trước khi ông thực sự nhắm mắt vào ngày 25/11/2005.
Ông qua đời, chính xác hơn là qua đời vì rượu, vì cuộc sống xa hoa của một “siêu sao bóng đá đầu tiên” dứt khoát không thể tách rời khỏi rượu. Nhưng hình như, Best nói có lý. Bi kịch lớn nhất của Best là tận mắt thấy người mẹ yêu quý nghiện ngập, chìm dần trong men rượu, không vì bất cứ nguyên nhân gì.
Giống như bất cứ bà mẹ nào khác ở Anh sau Đệ nhị thế chiến, mẹ của Best phải tằn tiện nuôi con - 6 đứa con - giữa muôn vàn khó khăn về vật chất. Xa hoa gì với một cuộc sống thiếu thốn sau chiến tranh. Mẹ ông cứ hễ thấy rượu thì uống. Và đứa con trai nổi tiếng của bà rút cuộc cũng là như vậy.
Khác biệt chỉ là ở chỗ, Best nổi tiếng hơn mẹ. Và sự cám dỗ của rượu đối với George Best cũng được biết đến nhiều hơn. Có lần, Best cùng bạn bè vào một quán bar trên bãi biển ở Mỹ, nhưng họ lại không mang tiền. Khi phát hiện một phụ nữ ngồi gần đấy đi vào toilette, Best lập tức lục giỏ, ăn cắp tiền để đãi bạn bè.
Từ bé đến lớn, luôn là như vậy. Best mà đã thấy chai rượu thì ông không có cách gì cưỡng lại sự hấp dẫn, mời gọi của nó. Thật ra, Best còn nghiện... kẹo nữa. Có hẳn một giai đoạn mà Best cho là hạnh phúc nhất trong đời mình. Sau này, kể cả khi đã là ngôi sao bóng đá nổi tiếng nhất thế giới, Best vẫn không thấy hạnh phục bằng giai đoạn ấy.
Đấy là lúc mẹ ông làm việc trong một hãng sản xuất kẹo và trong nhà không bao giờ thiếu kẹo. Nhưng một ngôi sao bóng đá thích ăn kẹo thì chẳng bao giờ là đề tài hấp dẫn báo chí. Kẹo không hấp dẫn bằng rượu và phụ nữ!
ÔNG TỔ CỦA NGÀNH “CELEBRITY”
George Best sinh năm 1946 tại Belfast. Khi ông cùng đồng đội ở CLB Manchester United đánh bại Benfica của huyền thoại Eusebio để lên ngôi vô địch Cúp C1 năm 1968, thế giới từ lâu đã được biết đến Pele, Garrincha, Bobby Charlton, Eusebio...
Trước Best là Ferenc Puskas, Alfredo di Stefano, Raymond Kopa, còn sau đó, Franz Beckenbauer và Johan Cruyff cũng nhanh chóng vươn lên đỉnh cao. Thật ra, người ta đã biết đến Beckenbauer từ trận chung kết World Cup 1966, chứ không đợi đến lúc “Hoàng đế” khẳng định chiếc ngai của mình bằng những ngôi vô địch EURO và World Cup liên tiếp vào đầu thập niên 1970.
Nói vậy để thấy, bóng đá quốc tế trong thời của Best tràn ngập những ngôi sao lớn. Và xem ra, Best thiệt thòi so với tất cả vì ông chỉ được khoác áo ĐT Bắc Ireland quá nhỏ bé. Thế nhưng, Best lại được xem là “siêu sao” đầu tiên trong lịch sử bóng đá.
Gần nửa thế kỷ trước khi người ta soi mói xem Cristiano Ronaldo tắm biển với người đẹp nào hoặc Lionel Messi ký được bao nhiêu hợp đồng quảng cáo, những điều như thế đã vây quanh George Best, ở cái thời kỳ mà bóng đá chuyên nghiệp hãy còn chìm trong tăm tối, các cầu thủ nổi tiếng đôi khi còn được chuyển nhượng với giá... 11 đôi giày hoặc vài bộ trang phục.
Quả thật, Best là hình tượng “celebrity” đầu tiên trong bóng đá đỉnh cao, là ngôi sao bóng đá đầu tiên luôn bị báo giới rình rập xem ông hẹn hò với ai, xem phim gì, vào khách sạn nào. Người ta gọi Best là “chàng Beatles thứ 5” (thập niên 1960 là thời kỳ rực rỡ của The Beatles gồm 4 thành viên).
Best quảng cáo cho đủ mọi sản phẩm trên đời, từ dao cạo râu đến... giày phụ nữ. Trong số những người tình của Best, có ít nhất 2 hoa hậu thế giới. Những mối tình thoáng qua thì không cách gì kể xiết. Như đã nêu trên, ĐT Bắc Ireland của Best quá yếu nên ông chưa bao giờ có dịp tham dự World Cup hoặc EURO.
Toàn bộ giá trị chuyên môn của Best do vậy chỉ gắn liền với Man United, trong thời kỳ mà CLB này không hề thống trị bóng đá Anh như hiện nay (M.U chỉ có 2 lần VĐQG từ 1957 đến 1993). Thế nên, những đề tài ngoài chuyên môn về George Best còn hấp dẫn hơn, lôi cuốn độc giả nhiều hơn những gì người ta viết về ông trên sân cỏ.
THIÊN TÀI BÓNG ĐÁ KIÊM THẦN NHẬU
Nhưng tất nhiên, không thể phủ nhận tài năng bóng đá của Best. Biệt tài đi bóng của ông là độc nhất vô nhị, ở nơi chỉ nổi tiếng với thứ bóng đá “chạy và sút”. Best có khả năng giữ thăng bằng một cách kỳ lạ, đến mức không thể lý giải.
Ông có kỹ thuật điêu luyện ở cả hai chân, thường ghi các bàn thắng đẹp sau khi lừa qua hậu vệ. Ông là cầu thủ góp công lớn nhất giúp M.U trở thành CLB Anh đầu tiên đăng quang ở Cúp C1, và thành tích đoạt cúp C1 1968 của M.U lập tức đi vào huyền thoại vì nó diễn ra đúng 10 năm sau khi đội bóng nổi tiếng này bị tàn phá bởi tai nạn hàng không năm 1958 ở Munich.
Vài tháng sau khi M.U đăng quang lịch sử ở Cúp C1, Best trở thành cầu thủ duy nhất trong lịch sử bóng đá Bắc Ireland được trao “Quả bóng vàng châu Âu”. Bại tướng của Best trong Top 10 khi ấy gồm toàn những huyền thoại: Bobby Charlton, Eusebio, Franz Beckenbauer, Luigi Riva, Giacinto Facchetti, Gianni Rivera, Jimmy Greaves...
Khi ấy, Best đã... nghiện rượu? Xin thưa là có! Giống như huyền thoại Garrincha của bóng đá Brazil, Best vừa uống rượu, vừa thống trị trên sân cỏ, cứ như đấy là những điều không liên quan gì đến nhau. Một mặt là do thể lực của Best quá dồi dào ở tuổi đôi mươi.
Mặt khác, tuy uống rượu nhưng Best rất siêng tập. Ông luôn là người rời sân cuối cùng và dù chỉ là ở trên sân tập, Best vẫn tập trung tinh thần, chơi bóng một cách nghiêm túc hơn bất cứ cầu thủ nào khác. Không bao giờ có chuyện Best đến sân trong tình trạng chuếnh choáng hoặc quên đem theo giày như các bài báo lá cải.
Sau khi trận đấu kết thúc, tất cả lại là chuyện khác. Khi ấy, Best lại là ngôi sao xuất sắc nhất trên bàn nhậu. Cứ như cái họ của ông đã định sẵn mọi chuyện: trong lĩnh vực nào, Best cũng là nhất, một cách tuyệt đối!
(Còn nữa)