1. HLV Jose Mourinho dường như đã làm được “điều tuyệt vời thứ hai” trong giai đoạn then chốt của mùa giải này. Đó là quyết định sử dụng chiến thuật phòng ngự tiêu cực nhằm tối đa hóa khả năng giành cúp.
Cho đến khi ông đã thua đau đớn trước Atletico Madrid, cho đến khi học trò cưng Eden Hazard đã công khai lên báo chỉ trích Mourinho là phản bóng đá, cho đến khi không còn khả năng “phòng vệ” trước những chỉ trích nữa (vì thắng làm vua, thua làm giặc), ông vẫn khăng khăng rằng mình đã làm tốt nhất có thể.
“Tôi biết rằng mình đang làm gì” – Mou nói với báo chí về quyết định “trở mặt” trong chiến thuật – “Có những thời điểm bạn phải có góc nhìn chiến lược nếu còn muốn hướng tới những gì mình đang phấn đấu”.
Cách bao biện của Mourinho có vẻ giống với quan điểm của Theodore Roosevelt. Ở thời điểm quyết định, bạn phải làm gì đó. Và thà làm sai còn hơn không làm gì.
2. Quyết định biến Chelsea trở thành một chiếc xe bus đã không giúp Jose Mourinho chiến thắng. Nhưng tại sao nó lại là “điều tuyệt vời thứ hai”?
Đầu tiên, nó khiến ông nhận ra thực chất của những con người mình đang cầm trong tay. Có rất nhiều chữ “hóa ra”. Hóa ra là hàng thủ Chelsea không đủ vững vàng để chơi thứ bóng đá đã từng giúp Mourinho lên đỉnh cùng Inter. Hóa ra là trong đội hình của ông có những người, mà theo ông mô tả, “không biết hy sinh vì cả đội”.
Đó là Eden Hazard. Ngôi sao người Bỉ tưởng như đã là một phần hữu cơ của nhiệm kỳ Mourinho, nhưng rồi hóa ra, là Hazard không hề thích và cũng không hề phù hợp với quan điểm của HLV người Bồ Đào Nha.
Hoặc đơn giản hơn, hóa ra là Hazard cũng chẳng tôn trọng gì ông thày mình và Chelsea, hóa ra là anh đang cân nhắc việc chuyển sang PSG một cách khá nghiêm túc.
Quyết định “xe bus” của Mourinho là một cuộc kiểm tra. Cuộc kiểm tra ấy xác định xem đội bóng này đã thực sự là của ông hay chưa. Không chỉ kiểm tra cầu thủ, mà có thể là kiểm tra cả Roman Abramovich. Hẳn là sau thất bại trước Atletico Madrid, tỷ phú Nga cũng đã có một vài ý kiến phản hồi và giúp Mourinho “sáng” ra trong những quyết định tương lai. Abramovich ủng hộ hay không ủng hộ lối chơi này, đều là thông tin quý giá với Người đặc biệt.
Thất bại nào cũng có giá trị của nó. Nói như Roosevelt, thì mọi chuyện đã có thể tệ hơn với Jose Mourinho. Đó là khi ông quyết định rằng mình sẽ không làm gì cả. Chelsea vẫn sẽ đá “hồn nhiên” như trước bất kỳ một đối thủ nhỏ nào ở Premier League, và có thể sẽ bị Atletico loại còn cay đắng hơn. Lúc đó, chẳng có kết luận nào được rút ra.
3. Mourinho đã quyết định sai. Và điều tuyệt vời, là bây giờ ông biết được rất nhiều thông tin mới về chính đội bóng mình cầm quân. Chính ông cũng ngạc nhiên khi Hazard phản ứng tiêu cực trước chiến thuật của mình. Không thử, làm sao mà biết?
Mourinho đã quyết định sai. Không ai biết rằng nếu phải làm đúng, phải chọn một chiến thuật có thể thắng được Atletico, thì đó là gì. Thế thì, tại sao không trân trọng những kết quả mà cái quyết định sai ấy mang lại?
Nếu ngay trong mùa Hè này, Eden Hazard rời khỏi Stamford Bridge để đến với PSG, thì hãy tin rằng đó không phải là điều tồi tệ với Chelsea. Họ chỉ cần một ngôi sao mà thôi.