Mùa giải phải được hoàn thành hay phải huỷ bỏ? Khi các cuộc tranh luận nảy sinh, chúng ta mới thấy rằng những quyết định đó chỉ mang nặng cảm tính, không dựa trên sự hiểu biết về virus và dịch bệnh. Virus sẽ biến hoá thế nào, thời gian phong toả sẽ kéo dài bao lâu và liệu có thể có một đợt lây nhiễm thứ hai sau khi lệnh cấm bị dỡ bỏ hay không?
Điều gì xảy ra nếu đây giống như một mùa giải trong trò chơi Football Manager (game quản lý bóng đá)? Điều gì xảy ra nếu chúng ta dừng chơi mà không sao lưu kết quả hoặc quay trở lại thời điểm tháng 8/2019? Liệu các CLB có làm gì khác biệt không nếu thời gian dành cho họ đã hết?
Hãy bắt đầu với một điều hiển nhiên: quyết định của Tottenham về việc sa thải Mauricio Pochettino và thay thế HLV này bằng Jose Mourinho. Một khi một con đường đã được bắt đầu, sẽ có một số logic trong việc theo đuổi đến cùng, nhưng liệu ông chủ Daniel Levy có thực sự đi lại con đường đó?
Tottenham đã không chiến thắng trong 6 trận đấu gần nhất. Họ đã bị loại khỏi FA Cup và Champions League. Họ đang kém vị trí thứ tư 7 điểm. The Spurs chỉ giữ sạch lưới 3 trận sau 26 trận dưới thời Mourinho. Đối với The Spurs, mùa giải này đã là một sự hỗn loạn.
Chấn thương không có vai trò gì ở đây mặc dù Mourinho cứ một mực đổ lỗi cho một đội hình ọp ẹp và mờ nhạt. Nhưng nếu đội hình là cái cớ của Mourinho, thì tại sao nó phải là cái cớ của Pochettino? Như thể Pochettino không nhận thức được thất bại của mình hoặc có cả 2 năm để tiến hành những thương vụ lớn.
Levy được đưa ra lựa chọn giữa việc thay thế HLV hoặc phần lớn đội hình và ông đã chọn cách dễ là thay HLV. Nhưng rồi, kiểu gì ông ta cũng phải thay thế phần lớn đội hình. Và ở tình huống đó, liệu ông ta muốn có một HLV mạnh mẽ, biết cách xây dựng một đội hình dựa trên khả năng ngân sách hay cựu chiến lược gia mệt mỏi, ý tưởng đã bắt đầu lỗi thời và chỉ nhăm nhăm những vụ bom tấn?
Xét về vấn đề thay tướng, Watford có thể nghĩ rằng họ đáng ra nên sa thải Javi Gracia vào mùa Hè thay vì đợi đến tháng 9 thì đã không chịu đựng 12 trận buồn phiền dưới thời Quique Sánchez Flores. Cả Everton, Arsenal và West Ham, có lẽ cũng nghĩ thế, phải hành động nhanh chóng hơn trước khi mùa giải “lạc trôi”.
Xét về vị trí đầu bảng, Liverpool có lẽ sẽ thay đổi rất ít, mặc dù họ có thể nhìn vào những gì xảy ra xung quanh kỳ nghỉ Đông và tự hỏi liệu có gì đó không ổn trong lịch trình của họ dẫn đến sự mất nhịp nhẹ vào tháng Hai và đầu tháng Ba. Dựa vào thất bại trước Atlético, họ sẽ xem xét nâng cấp thủ môn dự bị.
Tuy nhiên, đối với Man City, có một vấn đề rõ ràng là họ chắc chắn sẽ thực hiện các bước để giải quyết: lấp đầy vị trí trung vệ. Sự ra đi của Vincent Kompany chắc chắn để lại một khoảng trống ở vị trí lãnh đạo nhưng ở hàng thủ cũng có lỗ hổng như thế.
Với Nicolas Otamendi luôn là một người hơi nổi loạn, vụng về và ít đáng tin nhất trong đội hình của Pep Guardiola, còn John Stones lại có phong độ không ổn định, nên Man City bị phụ thuộc rất nhiều vào Aymeric Laporte. Chấn thương của trung vệ này khiến anh vắng mặt trong 7 trận đầu mùa là lý do chính khiến Man City bị Liverpool bỏ xa.
Trường hợp của Man United rất hấp dẫn. Man United đã thắng 6 và hòa 3 kể từ khi ký hợp đồng với Bruno Fernandes vào cuối tháng 1. Thế nên, nếu được làm lại, chắc chắn, thương vụ này sẽ được thực hiện ngay từ mùa Hè, thay vì mua Harry Maguire với giá 80 triệu bảng.
Paul Pogba chỉ đá chính 5 trận đấu mùa này và không đá chính trận nào kể từ tháng 9, đáng lẽ việc bán anh ta cần phải được tiến hành từ Hè 2019. Chắc chắn không ai nghĩ tới một tương lai tích cực vẫn đang chờ Man United và Pogba? Và những người cho rằng Ole Gunnar Solskjaer nên được thay thế bằng Pochettino cũng nên rút lại lời.
Nếu được làm lại, những hợp đồng nào sẽ được xoá bỏ? Man City sẽ không chi 58,5 triệu bảng cho João Cancelo, người mới đá 8 trận. Newcastle chắc chắn sẽ không chi 40 triệu bảng cho Joelinton, một tiền đạo hoàn toàn không phù hợp với vai trò trung phong độc lập.
The Spurs vẫn có thể vung ra 54 triệu bảng cho Tanguy Ndombele, nhưng nếu họ vẫn có kế hoạch mời Mourinho thì thôi. Có lẽ, Aston Villa sẽ suy nghĩ lại về toàn bộ chiến lược chuyển nhượng của họ khi đã chi 140 triệu bảng chả để được gì. Chỉ có Tyrone Mings là hợp đồng hợp lý. West Ham cũng có suy nghĩ tương tự.
Leicester và Chelsea có lẽ sẽ thay đổi quá nhiều, mặc dù Frank Lampard có thể sử dụng Olivier Giroud sớm hơn. Nhưng có lẽ trường hợp thú vị nhất của một câu lạc bộ có rất ít thứ để sửa chữa là Norwich. Với những hạn chế tài chính, Norwich chẳng biết sửa chữa gì, thay đổi gì.
XEM THÊM
Thất vọng với... Premier League