Man City, dưới thời Pellegrini, thường chơi với sơ đồ 2 tiền đạo. Sự khác biệt so với 4-4-2 truyền thống là hai tiền vệ cánh của họ không chơi bám biên, mà thường xuyên bó vào giữa, mở đường cho các hậu vệ cánh băng lên. Có nhiều thời điểm, những pha xâm nhập và dứt điểm của các hậu vệ cánh Man City, đặc biệt là Zabaleta, được xem như đặc sản của đội bóng này.
Nhưng trước Arsenal, Man City tấn công rất tệ. Một phần vì hệ thống phòng ngự của Arsenal đã có một trận đấu xuất thần. Một phần vì hai tiền vệ phòng ngự Fernando và Fernandinho không ai có nổi một phần tầm bao quát và khả năng đột biến của Toure. Nhưng quan trọng là Man City không thực sự nhuần nhuyễn lắm với 4-2-3-1.
Thực tế là phải tới khi Pellegrini tung Jovetic vào thay Milner, Man City mới bắt đầu có ý tưởng rõ ràng cho những pha lên bóng. Tất nhiên, như đã nói, trong một ngày Arsenal thủ quá hay và công quá hiệu quả, thay đổi đó là chưa đủ để Man City có điểm. Nhưng nó là một gợi ý, chính xác hơn là một lời nhắc nhở, với Pellegrini.
HLV người Chile coi như đã phạm sai lầm về chiến thuật trước Arsenal và giờ là lúc ông sửa chữa. Man City sở hữu tới 4 tiền đạo giỏi không phải để đá 1 tiền đạo...