Dù Shearer có khiêm nhường đến mấy thì ông cũng không thể phủ nhận được thực tế rằng, ông là tiền đạo vĩ đại nhất trong lịch sử Premier League. “Tất cả những gì tôi có thể nói là 260 bàn. Và tôi còn bị chấn thương trong ba năm đấy”, Shearer nói. Khách quan mà nói, Shearer có thể đã có một sự nghiệp thành công hơn nếu ông chọn khoác áo Man United sau khi rời Blackburn. Nhưng với Shearer thì đó không phải là điều quan trọng. Ông chưa bao giờ hối tiếc với những lựa chọn của mình, nhất là việc đầu quân cho Newcastle.
Henry đến Arsenal vào năm 1999, thì tới 2005 anh đã trở thành cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất mọi thời đại của Arsenal, xô đổ kỷ lục mà Ian Wright lập được chỉ tám năm trước đó. Tốc độ ghi bàn của Henry cũng nhanh như những bước chạy của anh vậy. Điều thú vị là Henry không phải là một trung phong kiểu Henry; anh ưa thích chơi lệch cánh và từ đó những tình huống di chuyển vào trung lộ rồi cứa bóng của anh đã trở thành một thương hiệu. “Henry và Aguero không chỉ ghi bàn giỏi, mà còn giỏi ghi bàn đẹp,” Shearer nhận xét.
Aguero đã làm chân sút số Một của Man City và chắc chắn là một trong những chân sút hay nhất mà Premier League từng chứng kiến. Hiệu suất ghi bàn của anh (0,69 bàn/trận) còn cao hơn cả Shearer lẫn Henry. Giống như Henry, Aguero không phải mẫu trung phong bám vòng cấm. Anh thậm chí còn di chuyển rộng hơn, đóng góp nhiều hơn vào lối chơi, nhất là từ khi HLV Pep Guardiola tới. Nhưng khi cần, Aguero sẽ luôn kịp xuất hiện ở những điểm nóng để đưa bóng vào lưới. Một kỷ lục đáng nể mà Aguero hiện đang nắm giữ là kỷ lục lập 12 hat-trick ở Premier League!
Có một nghịch lý là cứ Rooney ghi nhiều bàn thì mùa đó Man United không vô địch Premier League! Cả sự nghiệp chỉ có hai mùa giải anh ghi được trên 20 bàn thắng (2009-10, 2011-12) thì ở cả hai mùa đó Quỷ đỏ đều thất bại. Nhưng điều đó cũng nói lên phẩm chất tốt nhất của Rooney: sự hi sinh. Ở Man United, anh thường là người hỗ trợ cho một chân sút siêu sao tỏa sáng, từ Cristiano Ronaldo tới Robin van Persie. Giai đoạn cuối sự nghiệp, Rooney còn đá như một tiền vệ.
“Van gol” là một sát thủ vòng cấm đích thực. Khả năng chớp cơ hội của anh là có một không hai. Thực tế là trong hơn 100 bàn thắng trên mọi đấu trường mà van Nistelrooy ghi được cho Man United, chỉ có duy nhất 1 bàn là được ghi từ ngoài vòng cấm. Van Nistelrooy cũng từng lập kỷ lục ghi bàn trong 10 trận liên tiếp hôi 2003, và kỷ lục này tồn tại cho tới khi bị Vardy xô đổ vào năm 2015. Wright gọi anh là “một con quái vật”, còn Shearer nhận xét “hiệu suất ghi bàn của anh ta thật không tin nổi”.
Sự nghiệp của “chân sút Ronaldo” ở Man United có thể chia làm 2 giai đoạn. Một mờ nhạt, một bùng nổ. Trong 95 trận ở ba mùa giải Premier League đầu tiên, Ronaldo chỉ ghi được có 18 bàn thắng. Nhưng anh đã ghi tới 66 bàn trong 3 mùa tiếp theo. Nếu tiếp tục gắn bó với Man United, CR7 có lẽ đã xô đổ hết mọi kỷ lục ghi bàn của Premier League, bởi phải từ khi sang Real Madrid anh mới thực sự phát tiết hết những tố chất của một chân sút siêu đẳng.
Nhìn Drogba người ta dễ hình dung tới một chân sút bám vòng cấm, dùng sự vượt trội về thể chất để khủng bố các trung vệ và ghi bàn từ cự ly gần. Thực tế đúng là Drogba thường xuyên khủng bố các hậu vệ của đối phương, nhưng anh không phải mẫu tiền đạo ôm cột. Drogba luôn sẵn sàng lùi xuống để tham gia vào lối chơi và không ngại hỗ trợ các đồng đội. Đó là lý do hiệu suất của anh chỉ là 0,41 bàn/trận. Nhưng khi cần thì Drogba luôn có. Anh đã ghi bàn trong cả chín trận chung kết các cúp mà anh tham dự cùng Chelsea.
Hiệu suất ghi bàn của Kane thực sự đáng kinh ngạc! Ở mùa giải 2016/17, anh chỉ cần có 30 trận để ghi được 29 bàn thắng, đạt hiệu suất lên tới 0,97, cao nhất trong số những cầu thủ từng giành Chiếc giày Vàng Premier League. Người ta nói rằng nếu Kane được chơi cho một đội bóng giàu tiềm lực hơn, được hỗ trợ bởi một hàng tiền vệ chất lượng hơn, hiệu suất 0,69 bàn/trận hiện tại vốn đã cao vẫn sẽ cao hơn nữa. Việc tích cực lùi sâu trong thời gian gần đây cũng ảnh hưởng đáng kể tới khả năng ghi bàn của Kane.
Suarez chỉ xuất hiện ở Premier League trong một thời gian ngắn nhưng chừng đó đủ để anh trở thành nỗi ám ảnh của mọi hàng thủ. Suarez là mẫu tiền đạo Nam Mỹ điển hình, khéo léo, tinh quái và luôn đói khát. Anh có thể hoạt động độc lập xuất sắc, nhưng cũng rất hiệu quả trong lối chơi tập thể. Trước mùa này, Liverpool ở mùa 2013/14 là tiến sát nhất tới chức vô địch Premier League. Ở mùa đó, anh chỉ cần có 15 trận để ghi được 20 bàn thắng, cân bằng kỷ lục tồn tại trong suốt 10 năm của Andy Cole.
Andrew Cole, vẫn được gọi là Andy Cole, xuất hiện như một cú nổ lớn ở Premier League, khi ghi tới 34 bàn trong 40 trận cho Newcastle trong mùa giải đầu tiên 1993/94. Từ đó về sau, Cole còn ghi được bàn thắng ở Premier League cho sáu CLB khác, nhưng không có mùa nào anh đạt hiệu suất cao bằng. Ian Wright đã tự loại mình khỏi danh sách, bởi ông nghĩ Cole xứng đáng có mặt, dù có nhiều tiền đạo khác đạt hiệu suất ghi bàn cao hơn.
XEM THÊM
Neymar chạy đà cực tốt trước cơ hội 'ăn 4' cùng PSG
Kết quả PSG 1-0 St.Etienne: Neymar tỏa sáng, PSG vô địch cúp quốc gia Pháp, nuôi hi vọng 'ăn 4'