Một thời, Wenger nổi tiếng với “cặp mắt xanh” đáng nể nhất trong bóng đá đỉnh cao. Ông chuyên phát hiện tài năng nơi các cầu thủ trẻ hầu như chưa được biết đến, hoặc nhìn rõ phẩm chất của các cầu thủ gây thất vọng ở nơi khác, rồi biến họ thành ngôi sao dưới màu áo Arsenal.
Bây giờ, Wenger cũng mạnh tay mua sắm như ai. Nhưng, có vẻ như hầu bao nặng trĩu lại không giúp Wenger thành công hơn. Sau 8 vòng đấu dạo đầu, Arsenal tạm xếp dưới cả các đội trung bình như Southampton, West Ham hoặc Swansea. Cuộc đua giành ngôi đầu bảng thì đã trở nên gần như vô vọng, khi đội bóng trong tay Wenger bị Chelsea bỏ xa đến 11 điểm.
Thực tế phũ phàng đang được đặt ra: liệu đã đến lúc để giới quan sát xếp Wenger vào dạng HLV lỗi thời, không còn thích hợp với cuộc đua giành chức vô địch khốc liệt ở Premier League nữa? Cay nghiệt hơn, đã có những bài bình luận trên mạng, bàn chuyện Arsenal liệu có cần sa thải Wenger nếu muốn thực sự tranh ngôi vô địch! Ngôi sao mới đến, như Sanchez hoặc Debuchy, kể cũng không tồi. Nhưng họ không gây được ấn tượng sâu đậm như Angel Di Maria tại M.U hoặc Diego Costa, Cesc Fabregas tại Chelsea. Tổng quát hơn, có vẻ như Arsenal luôn là như vậy.
Oezil hoặc Santi Cazorla trước đây đều không bứt hẳn lên được đẳng cấp ngôi sao cho dù họ không thất bại dưới màu áo Arsenal. Và rồi, Wenger lui tới cũng đành trông cậy vào các cầu thủ nằm mãi trong diện “triển vọng” như Jack Wilshere hoặc Aaron Ramsey.
Điều khá rõ ràng: Wenger không phải là tay lão luyện trên thị trường chuyển nhượng. Một mặt, ông thường để các ngôi sao sẵn có rời khỏi Arsenal ngay khi tài năng của họ đang nở rộ. Robin van Persie, Emmanuel Adebayor, Samir Nasri hoặc Cesc Fabregas đều là như thế.
Mặt khác, với các các ngôi sao đã tỏa sáng ở nơi khác, ông cũng không tận dụng tốt khi rước họ về sân Emirates. Nhìn vào dấu ấn rõ ràng của Fabregas ngay khi gia nhập Chelsea, giới quan sát đương nhiên phải so sánh với Fabregas ở Arsenal và chỉ ngay những khác biệt lớn.
Càng có điều kiện thuận lợi trong lĩnh vực chuyển nhượng thì Wenger lại càng lộ ra những nhược điểm lớn trong cách cầm quân “kiểu cũ”. Xem ra, ông không còn đường lùi nữa rồi!