PV: Điều gì khiến anh quyết định tới Qatar?
Cazorla: Từ lâu tôi đã rất quan tâm tới đất nước này. Xavi cũng nói với tôi rằng tính cạnh tranh ở giải VĐQG Qatar càng ngày càng tăng lên. Tôi chưa từng nghĩ là sẽ tới đây để đi dạo, và thực tế là như vậy. Chúng tôi đang dẫn đầu bảng, mọi việc có vẻ dễ dàng, nhưng thực ra phức tạp lắm. Mỗi ngày lại có thêm những cầu thủ giỏi từ nước ngoài tới đây chơi bóng. Tôi rất vui khi được trải nghiệm điều đó, ngoài ra còn vì được làm việc với Xavi. Tôi muốn học hỏi từ anh ấy.
Anh có kế hoạch trở thành HLV không?
Mỗi ngày tôi lại nghĩ về việc đó nhiều hơn. Nói gì thì nói, tôi biết là mình đã già đến thế nào (cười). Hiện tôi đang cân nhắc giữa việc trở thành HLV và giám đốc thể thao. Ở đây tôi có cơ hội để tìm hiểu sâu hơn về cả hai vị trí đó.
Thử nhìn vào trường hợp của Xavi xem nào…
Sau khi giải nghệ, anh ấy quyết định theo học các lớp HLV, dần dần cảm thấy yêu thích công việc huấn luyện, và sau đó anh ấy quyết định theo đuổi công việc này. Xavi là một tấm gương với tôi. Tôi cũng sẽ chờ cho tới khi giải nghệ rồi mới cân nhắc những việc mình thực sự muốn làm. Về Xavi, tôi nghĩ rằng anh ấy là người có đủ mọi tố chất để trở thành một HLV giỏi. Ai đó còn nói anh ấy có thể dẫn dắt Barcelona ngay ngày mai mà.
Anh có nghĩ là Xavi đã sẵn sàng?
Tôi nghĩ là anh ấy đã sẵn sàng. Anh ấy hiểu các cầu thủ, biết phải đối xử với họ như thế nào. Và anh ấy cũng ý thức được rằng ở Barca, sự đòi hỏi là kinh khủng đến thế nào.
Từng biết Xavi với tư cách cầu thủ, anh thấy Xavi-HLV khác thế nào? Đâu là điểm nổi bật nhất?
Cá tính. Anh ấy có một ý tưởng rất rõ ràng. Tới từ trường phái Barca, anh ấy luôn là một fan của bóng đá tấn công kiểm soát, và sẵn sàng theo đuổi phong cách này tới chết. Anh ấy muốn đội bóng của mình phải sẵn sàng chấp nhận rủi ro, phải triển khai bóng từ hàng thủ. Từ thời còn là cầu thủ anh ấy đã là một thủ lĩnh và khi thành HLV cũng vậy. Truyền tải được thông điệp của mình tới các cầu thủ là công việc khó khăn nhất và anh ấy đã làm được.
Nếu trở thành HLV, thứ bóng đá mà Cazorla theo đuổi sẽ là như thế nào?
Tôi cũng không biết mình có làm HLV được không. Tôi cười nhiều quá, nên chỉ sợ là các cầu thủ sẽ cho rằng tôi thiếu nghiêm túc (cười). Về phong cách tôi nghĩ mình giống Xavi. Đó là thứ bóng đá mà chúng tôi đã chơi trong nhiều năm. Nhưng thích là thích thế thôi, còn khi trở thành HLV, tôi sẽ phải thích nghi với những cầu thủ mà tôi có. Tôi phải thông minh.
Anh có phải là người phát cuồng vì bóng đá hay không? Hay anh thích rạch ròi giữa thú vui và “công việc”?
Tôi tự thấy mình là một gã cuồng. Tôi xem mọi thứ, mọi giải đấu, xem cả Oviedo qua mạng. Tôi có thể dành cả ngày xem bóng đá. Chủ nhật với tôi là ngày tuyệt vời nhất, vì tôi có thể xem bóng đá từ 2 giờ sáng tới 11 giờ đêm. Ngồi cả ngày trên sofa xem bóng đá biến tôi thành kẻ hạnh phúc nhất trên thế giới.
Trong sự nghiệp của mình anh đã được làm việc với nhiều HLV giỏi… Theo anh thì ai là người giỏi nhất?
Rất khó chọn. Một HLV rất quan trọng với tôi là Marcelino. Anh chắc là đã thấy ông ấy đang rất thành công với Bilbao… Ông ấy bị đánh giá quá thấp với những gì đã đạt được. Ở đội bóng nào ông ấy cũng xây dựng được một lối chơi đẹp mắt và ấn tượng. Ở Recreativo, ông ấy đặt niềm tin vào tôi, và điều đó rất quan trọng cho sự phát triển của tôi. Ngoài ra còn Pellegrini, người luôn cố gắng đưa tôi đi cùng ở mọi đội bóng mà ông ấy dẫn dắt. Phong cách kiểm soát của ông ấy cũng giúp cho tôi rất nhiều. Tất nhiên không thể không nhắc tới Luis Aragones. Chính ông là người đã trao cho tôi cơ hội khoác áo đội tuyển, và khiến tôi cảm thấy được tin tưởng ở EURO 2008… Arsène Wenger thì rất khác biệt. Gắn bó với một đội bóng suốt 20 năm như ông ấy đã làm với Arsenal là điều không tưởng ở thời đại này. Nói rằng ông ấy là Arsenal cũng không sai. Tôi từng rất ngạc nhiên trước sự gần gũi và giản dị của ông ấy.
Có thời điểm người ta nói rằng anh sẽ gia nhập ban huấn luyện của Mikel Arteta…
Khi tôi mới tới Arsenal, Mikel đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Nếu anh ấy tin rằng tôi có thể làm gì đó cho anh ấy, tôi sẽ không từ chối. Tôi luôn để ngỏ mọi cánh cửa. Tuy nhiên, lúc này đây tôi chưa nghĩ tới chuyện đó.
Trong ngắn hạn, mục tiêu của anh là gì?
Sau chấn thương, tôi quyết định phải tận hưởng từng ngày. Ta không biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Điều duy nhất tôi nghĩ tới lúc này là vài ngày nữa, chúng tôi sẽ có một trận đấu khác. Thế thôi.
Xin cảm ơn anh về cuộc trao đổi!