Het Parool: - Chào Andre, năm 2020 vừa gõ cửa. Anh dùng từ nào để mô tả năm vừa qua?
Andre Onana: - Tuyệt vời. Những sân chơi chúng tôi cùng nhau giành chiến thắng, cuộc phiêu lưu mà chúng tôi trải nghiệm bên nhau. Dù vài tuần cuối có chút thất vọng nhưng tổng thể thì 2019 thật tuyệt vời.
Ranh giới giữa thắng thua rất mong manh. Anh có thấy khó khăn không?
Một trận thua luôn rất khó khăn, đặc biệt nếu đó là một trận cầu quan trọng như trận gặp Valencia vừa rồi. Hoặc Tottenham. Sau trận thua Tottenham tôi rất buồn. Chúng tôi lỡ trận chung kết Champions League chỉ trong vài tích tắc… Nhưng sau khi bị Valencia loại khỏi giải đấu mùa này, tôi đã rất tức giận vì Ajax mạnh mẽ hơn mùa trước, nhiều kinh nghiệm hơn.
Anh đã làm gì sau trận thua Tottenham?
Không có gì. Tôi nhanh chóng về nhà. Thả mình trên giường, nhìn lên trần nhà. Điện thoại tôi đầy ắp tin nhắn từ những người thân yêu, nhưng tôi chưa trả lời ai cả. Rồi tôi ngủ thiếp đi. Sau đó tôi trở lại CLB. Mọi người vẫn đang nói về trận đấu đó. Tôi không phải không thể đối mặt với trận đấu đó, nhưng tôi không muốn nhắc lại nó.
Bởi luôn có một trận đấu tiếp theo?
Đúng vậy. Đó là gặp FC Utrecht, trận đấu quyết định tới chức VĐQG. Chúng tôi tập trung, đặc biệt vui sướng thấy khán giả chật kín sân. Mọi người đã giúp chúng tôi quên đi thất bại trước Tottenham. Đôi khi chúng tôi chẳng có nhiều thời gian để mà tận hưởng cuộc sống của chính mình (cười).
Có lẽ cảm giác tận hưởng chỉ dành cho tuổi già thôi…
Ồ không, điều đó bây giờ cũng có thể mà. Tôi thường xuyên đến Paris thăm bạn bè. Trong một lần tới đây, tôi đã tình cờ gặp lại Bertrand Traore, đồng đội của tôi tại Ajax trong mùa đầu tiên. Chúng tôi ôn lại biết bao nhiên kỷ niệm đẹp. Anh ấy nói với tôi: “Andre, hãy xem chúng ta đã ở đâu 3 năm trước và giờ chúng ta đang ở đâu. Không thể tin được phải không?” Tôi luôn trân trọng những khoảnh khắc đó.
11 tuổi anh đã đến học viện của Samuel Eto’o. Đó là lựa chọn của riêng anh?
Không phải tôi lựa chọn, mà bóng đá chọn tôi. Ở châu Phi, bạn không có nhiều cơ hội lựa chọn. Trong số hàng ngàn trẻ em chơi bóng, họ chỉ chọn một. Và người đó là tôi. Tôi không nghi ngờ trình độ bản thân. Tôi có thể đến học viện tốt nhất ở Cameroon, tại Douala, cách nhà tôi 300km. Bạn phải chấp nhận rời xa gia đình, anh em, cha mẹ, bạn bè. Đó là cái giá tôi đã phải trả. Đôi khi thật khó khăn. Tôi nhớ nhà. Để đến được nơi tôi đang thuộc về, tôi đã phải vượt qua rất nhiều ranh giới.
Anh có mơ về Quả bóng Vàng?
Tôi từng nghe người ta nói: Bạn xứng đáng với giải thưởng đó! Nhưng giải Giải thưởng Lev Yashin 2019 đã thuộc về Alisson Becker của Liverpool. Anh ấy thật tuyệt vời. Giống như Marc-André ter Stegen từ Barcelona, hoặc Ederson từ Man City. Là một cầu thủ Ajax, rất khó để giành được giải thưởng như vậy. Ajax là một câu lạc bộ lớn, nhưng không cùng hàng với Barcelona, Real, Liverpool. Tôi nghĩ rằng đó là một lời khen lớn khi được đề cử. Là một thủ môn người châu Phi, tôi nghĩ là thủ môn da đen đầu tiên. Vì vậy, nó không chỉ quan trọng với tôi, mà còn là một thông điệp cho thế hệ tiếp theo.
Anh luôn theo đuổi giấc mơ?
Với tôi, đó không chỉ là giấc mơ. Trên hành trình của mình, tôi nhận thấy không dễ để một thủ môn da đen vươn lên tầm cao hơn. Khi chúng tôi lọt vào chung kết Europa League, một đội bóng lớn rất quan tâm tới tôi. Nhưng rồi CLB đó quyết định không mua tôi với lý do một thủ môn da đen sẽ gặp khó khăn với CĐV của họ. Vì vậy, đó không phải vì họ nghĩ tôi không đủ xuất sắc. Tôi coi đó là một lời khen.
Năm 2019 đã xuất hiện tình trạng phân biệt chủng tộc ở hầu như mọi trận đấu tại giải VĐQG Hà Lan. Anh thấy thế nào?
Phân biệt chủng tộc ở đây xảy ra thường xuyên và tôi phải đối mặt với nó trong hầu hết các trận sân khách. Nhưng tôi không muốn nói về nó. Tôi tự hào mình là viên ngọc đen. Tôi không thấy có sự khác biệt giữa trắng và đen, tôi không tạo ra sự khác biệt. Còn nếu bạn làm thế, thì đó là vấn đề của bạn.
Xin cảm ơn anh về cuộc trò chuyện thú vị này. Chúc anh một năm sức khỏe, thành công!
Onana có quỹ từ thiện riêng
Andre Onana luôn nhấn mạnh rằng, anh biết mình từ đâu đến, biết mình là ai. Và với quỹ riêng của mình, anh cố gắng giúp đỡ trẻ em nghèo ở Cameroon ít có hoặc không có cơ hội được chơi bóng. “Tôi đặc biệt muốn giúp những em bé khiếm thị. Tôi nghĩ: Làm thế nào để giúp đỡ những mảnh đời thế này? Và tôi đã cố gắng làm điều gì đó cho họ. Nhà ở, giáo dục, thực phẩm, quần áo, đồng thời tôi cố gắng thôi thúc tham vọng của họ, mọi người đều có thể đặt mục tiêu trong cuộc sống và đạt được điều gì đó”, Onana chia sẻ. |