Chủ tịch UEFA là Aleksander Ceferin và bộ sậu đã dành phần lớn thời gian để thuyết phục Zvonimir Boban không từ chức. Quyết định ra đi của huyền thoại Milan có thể ảnh hưởng đến cách thức thi đấu của chính giải đấu Champions League trong tương lai. Boban từng được coi là “đồng minh chủ chốt của Ceferin”.
Boban hiện đã bắt đầu tước bỏ uy tín của Ceferin và phơi bày những lo ngại lớn về đường hướng của UEFA dưới sự lãnh đạo hiện tại trong cơ quan. Tuyên bố của Boban thật đáng kinh ngạc, khi nói rằng ông bày tỏ “mối quan ngại sâu sắc nhất và hoàn toàn không đồng tình” về những thay đổi được đề xuất đối với quy chế của tổ chức có thể cho phép Ceferin giữ nguyên vị trí cho đến năm 2031.
Điều đó có nghĩa là tổng thời gian nắm quyền của Ceferin là 15 năm, được coi là hoàn toàn phi dân chủ và đi ngược lại những cải cách mà chính ông đã thực hiện. Boban viết: “Việc ông ta rời xa những giá trị này là điều không thể hiểu được”. Đây là những lời nói từ quan điểm nguyên tắc của một người “rõ ràng về giá trị của mình”.
Tuy nhiên, đó “chỉ là khởi đầu” của một cuộc nội chiến mà cuối cùng có thể mang lại sự thay đổi đáng kể. Ngay cả tuyên bố làm bộc lộ sự đáng xấu hổ của UEFA, vốn cố gắng miêu tả đây là một quyết định “của đôi bên” mặc dù mọi người đều có thể nhìn thấy lời nói của Boban, cũng được mô tả là hoàn toàn viển vông.
Đề xuất thay đổi quy chế, thậm chí còn được đưa ra theo cách khiến nhiều người phẫn nộ, chỉ khiến sự bất mãn liên tục đối với Ceferin lên đến đỉnh điểm. Có mối lo ngại lâu dài về hướng đi mà UEFA đang hướng tới, cũng như sự tự mãn của cơ quan quản lý khi đối mặt với các vấn đề bóng đá lớn.
Một sự căng thẳng đã bắt đầu đối với Razvan Burleanu với tư cách là một kẻ thách thức tiềm năng cho vị trí chủ tịch UEFA. Ceferin bị nhiều nhân vật có ảnh hưởng coi là đã “đánh mất quyền lực”, quan tâm đến vị trí hơn là khả năng quản lý công việc của tổ chức này. Những người đứng đầu và các quan chức UEFA khác không thích cách chủ tịch nói chuyện với họ và cảm thấy khó chịu khi Ceferin chỉ thực sự tư vấn cho một nhóm rất nhỏ, chủ yếu từ vùng Balkan.
Việc Boban được coi là một phần của điều này là một lý do khác khiến nó được coi là một bước phát triển quan trọng. Trong khi đó, nhiều người khác lại chỉ trích kinh nghiệm và thậm chí cả năng lực của những người cố vấn về những vấn đề lớn nhất trong cách vận hành. Nó được coi là một yếu tố quan trọng dẫn đến thất bại nặng nề đầu tiên của Ceferin trong vai trò đưa các đội trẻ Nga trở lại thi đấu tại UEFA.
Trong những động thái được coi là sự quay trở lại “ngày xưa tồi tệ của Sepp Blatter”, các nguồn tin phàn nàn về việc chủ tịch UEFA yêu cầu những dãy phòng khách sạn ngày càng lớn hơn, trong khi liên tục đi du lịch sang trọng và được bao quanh bởi an ninh cá nhân. Trong khi đó, lương của Ceferin được các nguồn tin cho biết đã tăng gần gấp đôi từ 1,56 triệu franc Thuỵ Sỹ trong mùa 2016/17 lên 2,875 triệu hiện nay.
Trong khi đó, văn phòng chủ tịch được mô tả là trên thực tế gần như tách biệt với cách thức hoạt động của cơ quan chung của UEFA. Bất cứ ai ở quanh khách sạn UEFA lưu trú khi tham dự đại hội cuối cùng trước trận chung kết 2024 diễn ra ở Hamburg đều có thể thấy ông không thực sự hòa nhập với các đại biểu khác, một tình huống được mô tả là “sự cô lập lố bịch”.
Cựu giám đốc điều hành của MU là David Gill đã lên tiếng mạnh mẽ về những đề xuất thay đổi quy chế, chỉ để nhận được câu trả lời gay gắt từ Ceferin. Đã có những nghi ngờ về cách thức đưa ra các sửa đổi trong tương lai, với việc ủy ban pháp lý nơi chúng được thảo luận lần đầu tiên đột ngột thay đổi thành ủy ban trực tuyến mặc dù đã sắp xếp việc đi lại.
Việc này được nhiều người coi là một động thái nhằm ngăn chặn cuộc tranh luận mở. Lời biện minh của Ceferin về những thay đổi nhằm khắc phục một điều khoản không hợp lệ chưa bao giờ được các hiệp hội thành viên UEFA phê duyệt hợp lý - được coi là vô nghĩa từ góc độ pháp lý. Nó cũng được xem như một sự biện minh.
Tất cả dẫn đến sự bất mãn và mất động lực rất lớn trong đội ngũ nhân viên tại UEFA, nơi có nền văn hóa được mô tả là nghèo nàn và kém xa nền kỹ trị ít nhất so với thẩm quyền cũ. Điều đó có lẽ được minh họa rõ nhất qua việc hàng loạt giám đốc điều hành cấp cao chuyển sang FIFA.
Bản thân điều đó đã nói lên đủ rồi, vì toàn bộ tình tiết này đồng thời tạo ra một vấn đề lớn với cả 2 cơ quan quản lý lớn của bóng đá thế giới. Đó là cơ cấu chủ tịch điều hành bóng đá. Thật là phi dân chủ, vô nghĩa và vô lý khi phần lớn quyền lực của bóng đá toàn cầu được trao cho các cá nhân - và thường là những người đàn ông da trắng trung niên - và trong một hệ thống mà quyền lực đó cũng được củng cố bởi chính thủ tục của nó.
Bóng đá về cơ bản có thể được thực hiện theo ý muốn của họ. Nó đã chứng kiến một loạt quyết định thậm chí không có phiếu bầu hoặc trách nhiệm giải trình công khai trong các cuộc họp báo. World Cup vừa được trao cho Saudi Arabia. Trong khi đó, Ceferin lại không muốn có cách tiếp cận xác định các vấn đề từ quyền sở hữu nhà nước đến các dự án đa CLB.
Ngay cả một chiến thắng quan trọng của ông, phản ứng với European Super League, cũng chứng kiến Qatar mở rộng ảnh hưởng đối với bóng đá theo cách tăng cường ảnh hưởng của Nasser Al-Khelaifi - đặc biệt là khi ông được thăng chức lên làm người đứng đầu Hiệp hội CLB Châu Âu. Nếu nhìn lại, tình hình khá nghiêm trọng.
Champions League và giải đấu cao nhất của câu lạc bộ là hoạt động theo đuổi văn hóa phổ biến nhất mà hành tinh này từng chứng kiến. World Cup là sự kiện phổ biến nhất mà hành tinh từng chứng kiến. Tuy nhiên, quyền lực từ tất cả những điều này về cơ bản được trao vào tay 2 người đàn ông: chủ tịch của UEFA và FIFA, bất kể họ là ai. Thật vô lý khi bóng đá nên chạy theo những đường lối này và hoàn toàn lỗi thời.
Đó là lý do tại sao tất cả những điều này cực kỳ quan trọng và vượt xa việc cải tổ các ghế trong quản lý bóng đá. Điều đó thực sự chưa bao giờ quan trọng hơn do các lực lượng chính trị và tài chính đang tìm cách định hình lại bóng đá. Những khoảnh khắc như thế này ảnh hưởng đến những gì chúng ta thấy trên sân trong một vài năm tới, từ những quyết định về sức mạnh của các CLB lớn cho đến cơ cấu của các giải đấu.
Cân nhắc tất cả những điều này là vụ kiện tháng 12 từ Tòa án Công lý Châu Âu, đây là một chiến thắng trước nhóm Super League, nhưng đặt ra những câu hỏi mới về cách thức điều hành của UEFA. Phán quyết đã nói cụ thể rằng môn thể thao này phải được vận hành vì lợi ích rộng lớn hơn của bóng đá.