“Khi Sir Alex Ferguson ví von người đại diện là những kẻ sống trong túi cầu thủ, ý ông ấy muốn ám chỉ đến Stretford. Tôi hiểu nhân vật này hơn bất kỳ ai vì ông ấy từng đại diện cho tôi suốt một thời gian dài.
Cựu nhân viên của một cửa hàng bán máy hút bụi này hãy còn bỡ ngỡ khi đến gặp tôi thông qua Scott Sellars, đồng đội của tôi ở Newcastle. Tôi có nói với Scott là mình không cần người đại diện, nhưng anh ấy cứ cố thuyết phục tôi gặp Stretford cho được. “Cứ gặp đi, mất gì đâu mà” - Scott nói.
Buổi gặp gỡ ấy diễn ra OK. Stretford nói chỉ cần ký hợp đồng với y, tôi sẽ không phải lo đến chuyện tiền bạc sau khi giải nghệ nữa. “Cứ ký 1 năm thôi, không thích thì năm sau giải tán” - Stretford nói. Tôi ký. Mọi thứ sau đó diễn ra rất tốt cho đến khi tôi mâu thuẫn với HLV Kevin Keegan.
Rồi Stretford ra tay, mang tôi sang Man United, trở thành bản hợp đồng chuyển nhượng bom tấn của nước Anh vào năm 1995. Ngày chia tay Newcastle, Scott Sellars nói với tôi: “Stretford sẽ cư xử rất tốt miễn là cậu còn giúp ông ta kiếm ra tiền”. Sau này tôi mới hiểu.
Paul Stretford
Thời gian đầu ở Manchester, tôi ở tại nhà Stretford và ông ấy cư xử với tôi như người thân. Tôi cảm kích lắm, nhưng mãi sau mới biết ông ấy trừ tiền thuê nhà thẳng vào thu nhập của tôi.
Stretford là người độc đoán, luôn kiểm soát những gì tôi nói với truyền thông, ghét những người thân cận của tôi, đứng ra dàn xếp những hợp đồng quảng cáo, cho lời khuyên trong mọi quyết định của tôi, cũng giống như những gì ông ấy làm hiện tại với Wayne vậy. Thời gian đó ông ấy kiếm được bộn tiền từ tôi, nhưng tôi không quan tâm mấy, tôi xem ông ấy là một người bạn, người thân.
Nhưng Stretford chỉ coi tôi là khách hàng không hơn không kém. Khi sự nghiệp của tôi đi xuống, ông ấy cũng cắt mọi liên lạc với tôi. Bên cạnh đó, ông ấy còn dùng cái tên Andy Cole để thu hút thêm nhiều hợp đồng dại diện khác. Với Wayne hiện nay cũng thế thôi, ông ấy giúp anh ấy có những bản hợp đồng tốt vì chính ông ta cũng có phần chia rất hậu.”