Bóng Đá Plus trên MXH

Antoine Griezmann: Phía sau nụ cười (kỳ 19)
14:27 ngày 02/04/2019
Khởi đầu không được nhiều lợi thế như những đồng đội, nhưng nhờ những nỗ lực tuyệt vời, Griezmann đã khiến bản thân tỏa sáng và cả thế giới phải công nhận tài năng của anh.
    Các kỳ trước của tự truyện "Antoine Griezmann: Phía sau nụ cười" đọc TẠI ĐÂY

    CHƯƠNG MƯỜI LĂM: Một EURO dưới sức ép (phần 3)
    Cuộc sống luôn là thế, luôn có cả những điều tốt đẹp và khoảnh khắc tồi tệ. Về phương diện cá nhân, tôi chẳng có gì phàn nàn. Trong trận đấu tiếp theo của ĐT Pháp ngày 25/3/2016 ở Amsterdam, tôi tràn ngập niềm tin. Đặc biệt tôi tỏa sáng rực rỡ trong màu áo Atletico tại Champions League và Erika lại mang bầu. Đối với tôi, một người luôn phải được hạnh phúc trong cuộc sống hàng ngày để tỏa sáng trên sân cỏ, thì đó là hoàn hảo. Theo yêu cầu của CLB, tôi chỉ chơi hiệp 1. Nhưng chừng đó cũng đủ để tôi ghi bàn thắng thứ 8 cho Les Bleus ngay từ phút thứ 6, khi chuyển hóa pha sút phạt thành bàn. Tôi sút phạt từ cự ly cách khung thành hơn 20 mét, chếch bên phải và cú sút bằng chân trái của tôi thì găm vào góc cao. Tôi đã ăn mừng bàn thắng kiểu khác, bắt chước cách ăn mừng của người đồng đội tại Atletico là Fernando Torres. 

    Bàn thắng của tôi càng khiến không khí trên sân Arena như đóng băng lại. Bởi ngày hôm trước, huyền thoại bóng đá Hà Lan Johan Cruyff qua đời. 4 ngày sau, tới lượt Nga, đội bóng đầu tiên dũng cảm nhận thi đấu tại Stade de France kể từ sau vụ khủng bố tháng 11/2015. Đây là trận đấu cuối cùng trước khi HLV trưởng chốt danh sách dự EURO 2016. Tôi đã chơi rất hay với cú đúp kiến tạo cho N’Golo Kante và Andre-Pierre Gignac để Les Bleus hạ gục Nga 4-2. Chiến thắng này đã chứng minh tiềm năng tấn công của chúng tôi.

    Tháng 4, tôi trở thành người đàn ông hạnh phúc nhất thế gian khi Mia bé nhỏ của tôi chào đời. Trong cùng thời điểm, Karrim Benzema lại không được hạnh phúc. Ngày 13/4, anh đăng trên Twitter: “Thật bất hạnh cho tôi và cho tất cả những ai đã luôn giúp đỡ và ủng hộ tôi, tôi sẽ không được cùng ĐT Pháp dự EURO…”. FFF đã khẳng định điều Benzema viết bằng một thông báo. Tôi rất thất vọng cho Karim. Vụ bê bối tống tiền clip sex đã khiến anh ấy không thể có mặt ở đây cùng chúng tôi. Vụ việc này không làm xáo trộn cuộc sống tại ĐT Pháp. Chắc chắn vụ việc giữa hai người đồng đội thì chẳng dễ dàng được ủng hộ. Tôi rất vui khi cả Karim lẫn Mathieu (Valbuena) cùng tranh tài tại EURO 2016, nhưng cũng rất bình thường khi các cầu thủ khác lại không muốn. Thành thật mà nói, tôi nghĩ đến mình trước tiên, nghĩ đến việc vô địch EURO cùng ĐT Pháp, và trong khi chờ đợi điều đó thì cùng Atletico tiếp tục thăng hoa ở Champions League. Tôi hoàn toàn tập trung vào mục đích của mình và không có gì khác. Khi thấy những đóng góp và vai trò của Karim trước giới truyền thông, tôi đã nhận ra rằng sự vắng mặt của anh ấy khiến sức ép lên vai Paul Pogba và tôi càng trở nên nặng nề hơn. 

    Tháng sau, Didier Deschamps đã tiết lộ danh sách dự EURO 2016. Tôi không còn hồi hộp như hồi World Cup 2014. Bởi lần này, tôi chắc chắn mình sẽ có tên trong danh sách 23 cầu thủ. Trong số những tiền đạo khác như Dimitri Payet, Anthony Martial, Kingsley Coman, Olivier Giroud và Andre-Pierre Gignac. Ngoài 23 tuyển thủ chính thức, HLV trưởng bổ sung thêm 8 cầu thủ dự phòng: Alphonse Areola, Hatem Ben Arfa, Kevin Gameiro, Alexandre Lacazette, Adrien Rabiot. Morgan Schneiderlin, Djibril Sidibe và Samuel Umtiti. Vì Atletico lọt vào chung kết Champions League, nên tôi đã thẳng tiến đến Áo để gội ngộ các đồng đội ở ĐT Pháp trong một đợt tập huấn chỉ còn 10 ngày khai mạc EURO 2016. Tại Metz ngày 4/6, tôi thi đấu 1 hiệp ở trận gặp Scotland. Trước đó, Les Bleus đã thắng Cameroon tại Nantes mà không có tôi. Thực sự đây là giai đoạn chạy đà có ý nghĩa.


    Ở vòng bảng, nhiều người nghi ngờ về thể lực và trạng thái tinh thần của tôi. Thực tế, cả mùa tôi đã tham gia 54 trận cùng Atletico và tổng cộng là 63 trận. Đó là một con số mà chính bản thân tôi cũng phải kinh ngạc. Thậm chí một số người còn tính số km tôi đã chạy ở Champions League mùa 2015/16: hơn 142 km trong 13 trận, nhiều thứ 2 sau đội trưởng của tôi tại Atletico là Gabi. Tôi đặc biệt không cảm thấy kiệt quệ và tôi đã chăm sóc rất tốt để hồi phục trước mỗi trận đấu. Tôi rất nóng lòng chờ đợi giải đấu bắt đầu. Đêm hôm trước trận khai mạc, chúng tôi đã không ngủ tại Clairefontaine, đại bản doanh của ĐT Pháp, mà ngủ tại một khách sạn ở Bercy, luật của UEFA quy định trước mỗi một trận đấu như thế này thì chúng tôi không được ngủ tại nơi cách sân vận động quá 60km. Vô tuyến tường thuật trực tiếp một chương trình biểu diễn lớn ở chân tháp Eiffel để quảng bá sự kiện. Chúng tôi đã cùng nhau theo dõi show diễn đó trước màn hình và đã rất thích sự kiện ấy. 

    Tôi đã viết trên Twitter: “Bạn có thể hạ thấp nhạc xuống, David Guetta, tôi không ngủ được. #ShowEnorme”. Tôi muốn thi đấu và tôi luôn giữ nụ cười, ngay cả khi rất tự nhiên, tôi vẫn còn “chưa tiêu hóa nổi” nỗi buồn thua trận chung kết Champions Leaguevaf cú đá phạt đền vọt xà ngang. Vậy là tôi cần phải bắt đầu lại ở trận gặp Romania, nói cách khác tôi cần phải vượt qua tất cả những điều đó. Tôi nhìn thấy lại hình ảnh trái bóng bật vào xà ngang,không vượt qua được vạch vôi và ra ngoài. Tôi đã chạm hai ngón tay vào chiếc cúp… Thực sự tôi có nhiều ý tưởng đen tối cần phải vượt qua.

    Tôi đã bắt đầu lại như một cầu thủ đá chính trong trận gặp Romania. Trận đấu khai mạc tại Stade de France không mấy tốt đẹp với tôi. Dimitri Payet đã mang chiến thắng về cho ĐT Pháp vào cái ngày 10/6 ấy. Tôi đã quan sát cú sút tuyệt vời bằng chân trái của anh ấy từ băng ghế dự bị. Tôi không còn ở trên sân: tôi là cầu thủ áo lam đầu tiên bị Didier Deschamps rút ra khỏi sân ở phút 66. Ở 15 phút đầu tiên, tôi đã có cơ hội mở tỉ số trận đấu cho Les Bleus từ đường chuyền của Bacary Sagna nhưng tôi lại đánh đầu hơi cao khiến bóng chạm cột dọc. Pha đánh đầu này chứng tỏ tôi không có được trạng thái tinh thần tốt nhất. Theo lẽ thường, những cú dứt điểm kiểu này phải thấp trọng tâm… Tôi hài lòng về Dim, người đã không ngăn được những dòng nước mắt sau khi ghi bàn. Chúng tôi đã gặp khó khăn, nhưng cơ bản là chúng tôi đã giành chiến thắng. Đã có sự hồi hộp và cả cam kết; màn trình diễn lý tưởng để kết nối mọi người và làm nóng công chúng!


    Tại Clairefontaine, chúng tôi như trong một chiêc tổ kén. Ngoài luyện tập, chúng tôi xem các trận đấu khác cùng nhau trên vô tuyến ở phòng mổ băng, sau đó tôi đi tập chân để tăng cường cơ bắp. Một số khác thích được yên tĩnh trong phòng, một số khác chơi trò Perudo, một trò chơi xúc xắc bắt nguồn từ Chile. Tôi không ăn sáng. Nhưng, ngày 13/6, khi trở lại phòng, giống như mỗi sáng, tôi nhìn thấy chồng báo để ở dưới cái gương trước mặt. Trên trang Nhất có giật một tít lớn: “Sự lo lắng Griezmann”. Trên bức ảnh, áo đấu trên vai, tôi ngồi xổm, ánh nhìn trống rỗng. Trích một đoạn rằng bên trong dành 2 trang cho “hồ sơ”: “Được xem như là thủ lĩnh của ĐT Pháp, tiền đạo của Atletico Madrid hoàn toàn bị lu mờ trong trận đấu với Romania hôm thứ Sáu vừa qua (2-1). Chúng ta có cần lo lắng?”. Tôi thấy nó rất tồi tệ. Tôi đã nghĩ: “A, lũ khốn!”. Tôi không cần những thứ đó. Không phải lúc này, sau trận Romania, sau một trận chung kết Champions League đã bị thua và một mùa giải hơn 60 trận. Tôi đã cống hiến tất cả cho đất nước mình và đó là những gì tôi được đối xử… Thật khó có thể giữ được bình tĩnh khi phải đối mặt với những bài báo như vậy. Bố tôi, người đọc tất cả các loại báo, cũng phải đối mặt. Và tôi cũng thế, dù chỉ là tình cờ!

    Tôi đã luôn nhận thức rằng mình đã bỏ lỡ cơ hội tỏa sáng ở trận khai mạc EURO 2016. Nhưng tôi đã bỏ qua tâm trạng nặng nề để tập trung cho đối thủ Albania tại sân Velodrome (Marseille) ngày 15/6. Tôi muốn tỏa sáng và sẽ tỏa sáng. Đêm hôm trước khi diễn ra trận đấu, mà cũng có thể là gần sáng, tôi cũng không nhớ nữa, HLV trưởng đến phòng tôi. Ông ấy thông báo cho tôi biết là ông cần có một lựa chọn và giải thích với tôi rằng tôi sẽ dự bị trận này. Ông nói với tôi đây không phải là một sự trừng phạt, rằng chắc chắn tôi sẽ được vào sân. Phản ứng đầu tiên của tôi là đi tìm Paul Pogba để thông báo với cậu ấy về điều này. Đây là những gì cậu ấy đã trả lời tôi: “Vậy là cũng giống tớ”! Vai trò của Didier Deschamps là huy động tối đa sức mạnh của các cầu thủ, tìm ra công thức tốt nhất cho toàn đội trong số 23 tuyển thủ. Tất nhiên vì thế mỗi lần đều sẽ có những người phải thất vọng. Ông ấy chỉ làm bổn phận của mình. Khi biết rằng Paul và tôi đều không đá chính trận gặp Albania, chúng tôi đều thất vọng. Tệ hơn, tôi có cảm giác rằng các nhà báo của L’Equipe không muốn giúp đỡ chúng tôi, thích gây áp lực hơn. Họ khiến chúng tôi gục ngã. 

    Thật khó nuốt trôi ngay cả khi chúng tôi có thể vào sân thay người. Tôi không muốn nói rằng HLV trưởng chịu sức ép từ giới truyền thông nhưng nếu nói rằng điều đó không gây xáo trộn gì đến việc tôi và Paul không được đá chính thì cũng không hẳn. Tình huống khá tệ. Nhưng cơ bản thì tốt cho cả hai chúng tôi. Paul được tung vào sân ngay đầu hiệp 2. Tôi vào sân phút 68, thay thế cho Kingsley Coman khi tỉ số trận đấu đang là 0-0. Và chính tôi là người giải phóng cho Les Bleus – và giải phóng cho chính tôi - ở phút thứ 90 bằng pha đánh đầu từ đường chuyền bên cánh phải của Adil Rami. Cái chân của anh ấy mới dẻo làm sao! Bàn thắng đầu tiên của tôi tại EURO, trước đó ở World Cup 2014 tôi đã không ghi được bàn thắng nào. Tôi phát điên vì vui sướng. Và vào phút bù giờ cuối cùng, Dimitri Payet đi bóng lắt léo, giữa ba hậu vệ Albania tung cú dứt điểm trác tuyệt ấn định chiến thắng 2-0 cho chúng tôi. Chiến thắng thứ 2 liên tiếp giúp ĐT Pháp có vé sớm vào vòng 1/8.


    Và để đảm bảo được ngôi đầu bảng, cần phải không thua trước Thụy Sỹ ngày 19/6 tại sân Pierre-Mauroy ở Villeneuve-d’Ascq. Paul và tôi một lần nữa đá chính ở trận cầu then chốt này, trận đấu với rất nhiều cơ hội ăn bàn. Paul chơi cả trận và có một cú sút dội xà. Tôi thì rời sân ở phút 77, Blaise Matuidi thay thế tôi. Tôi đã có thể ghi bàn mở tỉ số nhưng thủ môn Thụy Sỹ đã bắt bóng ngay trong chân tôi sau pha phối hợp một, hai với Andre-Pierre Gignac. Rồi chúng tôi giống như những người bạn tốt của nhau, chia nhau trận hòa không bàn thắng và đạt mục tiêu. Không một cầu thủ nào chấn thương, tất cả cùng hài lòng. Tôi đã chứng minh được cảm giác bóng tốt, tôi biết rằng mình đã cho thấy được sức mạnh.

    Cần phải chờ đợi để biết đối thủ ở vòng 1/8 của chúng tôi. Chúng tôi nghĩ rằng đó có thể là ĐT Bắc Ireland. Nhưng cuối cùng lại là CH Ireland, đội bóng đã đánh bại Italia để kết thúc ở vị trí thứ 3 bảng đấu sau Đức và Ba Lan. Cú sốc này diễn ra tại Lyon, ở sân mới Parc OL. Có nghĩa là chúng tôi sẽ chạm trán với ĐT mà tất cả các tuyển thủ đều đang thi đấu ở Anh, trừ lão tướng ngôi sao Robbie Keane của họ khi ấy đang chơi ở Australia. Olivier Giroud đá trung phong, tôi chơi bên cánh phải và bên kia là Dimitri Payet. Trận đấu diễn ra vào lúc 15:00 ngày 26/6, dưới nắng mặt trời rực rỡ. Ngay phút thứ hai, Paul Pogba đã phạm lỗi trong vòng cấm với Shane Long, tiền đạo đang khoác áo Southampton. Khi trọng tài chỉ tay vào chấm phạt đền, tôi tự nói với bản thân: “Khỉ thật, không phải bây giờ! Nếu họ ghi bàn, mọi thứ sẽ trở nên vô cùng khó khăn”. 

    Robbie Brady lạnh lùng sút vào góc xa. Chúng tôi bị dội một gáo nước lạnh và cố gắng để vực dậy tinh thần. Chúng tôi đã không tạo ra nguy hiểm. Không một cơ hội thực sự nào được tạo ra, trong khi bầu không khí căng thẳng càng lúc càng tăng nhanh. Tôi không hề biết rằng vào lúc hiệp 1 kết thúc, Didier Deschamps đã đưa ra một quyết định làm thay đổi mọi thứ. Một quyết định giống như là phát hiện ra kỳ EURO cho tôi, cho sự nghiệp tại ĐT Pháp và chứng minh rằng tôi có thể trở thành cầu thủ mà tôi muốn.
    Minh Hạnh (lược dịch) • 14:27 ngày 02/04/2019

    Bài viết hay? Ấn để tương tác

    Bình luận
    Thông tin Toà soạn
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Tổng biên tập:
    Nguyễn Tùng Điển
    Phó Tổng biên tập:
    Thạc Thị Thanh Thảo Nguyễn Hà Thanh Nguyễn Trung Kiên Vũ Khắc Sơn
    Địa chỉ:
    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Tel:
    (84.24) 3554 1188 - (84.24) 3554 1199
    Fax:
    (84.24) 3553 9898
    Email:
    Thông tin Liên hệ
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Hotline:
    0903 203 412
    Email:

    Địa chỉ liên hệ:

    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Đăng nhập
    hoặc

    Email:

    Mật khẩu:

    Quên mật khẩu?


    Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay