Bóng Đá Plus trên MXH

Antoine Griezmann: Phía sau nụ cười (kỳ 20)
10:09 ngày 04/04/2019
Khởi đầu không được nhiều lợi thế như những đồng đội, nhưng nhờ những nỗ lực tuyệt vời, Griezmann đã khiến bản thân tỏa sáng và cả thế giới phải công nhận tài năng của anh.
    Các kỳ trước của tự truyện "Antoine Griezmann: Phía sau nụ cười" đọc TẠI ĐÂY

    CHƯƠNG MƯỜI SÁU: TRONG LỊCH SỬ CỦA ATLETICO MADRID
    Tôi luôn chú ý tới mỗi một việc mình làm và từng hành động cụ thể bằng cách không bao giờ quên mỉm cười với người hâm mộ. Đó không hẳn là vì lí do tại sao tôi lại được các bạn trẻ mến mộ, yêu quý(1). Mà còn là vì công việc của tôi. Và nhất là, vì tôi thích điều đó. 

    Tất nhiên, đôi khi tôi cũng bỏ qua nụ cười cho các fan, đặc biệt trong những kỳ nghỉ. Như Hè 2014 chẳng hạn, sau khi bị loại ở tứ kết World Cup tại Brazil, tôi đi nghỉ cùng gia đình tại Thổ Nhĩ Kỳ, ở CLB Địa Trung Hải. Tôi muốn hít thở để giảm áp lực, để nghỉ ngơi, vui đùa bên người thân. 

    Nhưng tôi bắt đầu nhận ra rằng mình đã được biết đến nhiều hơn ở bên ngoài Tây Ban Nha. Nhiều fan đã nhận ra tôi, vây quanh lấy tôi. Tất nhiên tôi vẫn tươi cười chào đón họ nồng nhiệt. Nhưng thực sự những điều đó trở nên mệt mỏi vì tôi cần được nghỉ ngơi, tôi đang đi nghỉ và đang kiệt quệ vì thất bại 0-1 của chúng tôi trước ĐT Đức. Tôi muốn quên đi tất cả.


    Ngoài ra, tôi biết rằng tương lai của tôi cũng đang là một vấn đề rất lớn. Thực tế, tôi muốn rời Sociedad. Tôi đưa ra hàng vạn câu hỏi. Tôi đã chứng minh rằng mình muốn sống một cuộc sống khác, tôi thấy mình đang rơi vào nguy hiểm, tôi muốn chiến thắng bản thân mình mỗi tuần để có được vị trí tương xứng, được tranh tài ở Champions League và được có mặt ở Top dẫn đầu La Liga vào mỗi mùa.

    Eric Olhats sẽ tìm điểm đến tiếp theo cho tôi. Ông cần phải nhanh chóng làm nhiệm vụ của mình, bởi 2 tuần nữa, tôi sẽ phải trở lại tập trung ở Zubieta. Chắc chắn  tôi có thể đi khi quá trình chuẩn bị mùa giải mới bắt đầu, nhưng tôi hy vọng mọi thủ tục chuyển nhượng hoàn tất trước đó. Tôi không tưởng tượng được rằng mình sẽ phải luyện tập cùng đội bóng mà mình tha thiết muốn chuyển đi.

    Tôi ở Thổ Nhĩ Kỳ khi Eric gọi cho. Ông nói Sociedad đã ấn định giá chuyển nhượng của tôi là 30 triệu euro. “Antoine, có Tottenham quan tâm đến chúng ta. Họ sẵn sàng chi 20 triệu bảng hoặc khoảng 25 triệu euro. Nhưng tôi không nghĩ chủ tịch sẽ chấp nhận giá đó… Họ đang đàm phán với nhau. Còn cậu, cậu thích đến đó hay kiên nhẫn chờ thêm?”, ông ấy hỏi tôi. 

    Spurs của Tottenham, một trong những đội bóng thành London, đang được nhà cầm quân người Argentina Mauricio Pochettino dẫn dắt. Tôi không muốn vội vàng. “Chúng ta cứ đợi xem họ có đồng ý hay không đã. Sau đó chúng ta sẽ tính tiếp…”, tôi trả lời Eric.


    Mỗi ngày trôi đi lại có một CLB mới quan tâm đến tôi. Nhưng không ai trong số họ đưa ra một lời đề nghị hấp dẫn. Hoặc, có thể nói chính xác là vẫn không có một lời đề nghị thực sự nào. Cứ mỗi lần điện thoại reo lên, tôi lại tiếp tục chờ đợi. Vẫn là Eric. “Alo, Antoine, khỏe không? Tôi đã nhận được một lời đề nghị từ Atletico Madrid… Và, đó, thực sự rất nghiêm túc. Họ rất quan tâm. Cậu nghĩ sao về điều này?”. 

    Tôi cũng phấn chấn. Nhưng tôi có một nỗi sợ: Diego Simeone. Ít nhiều thì tôi sợ phong cách dẫn dắt của ông ấy. “Lời đề nghị này ổn đấy, nhưng HLV, ông ấy có bị điên hay không?”, tôi đã hỏi Eric như vậy. 

    Tôi bị cám dỗ thực sự. Tôi nói thêm: “Tôi rất thích đội bóng. Đến đây tôi sẽ được chơi ở Champions League và họ sẽ tiếp tục nhìn về phía trước, nhìn lên phía trên BXH La Liga. Rõ ràng Atletico hơn Sociedad. Nếu CLB chấp nhận, tôi sẽ gặp họ”.

    Tôi mở lời với Erika: “Anh có niềm tin mình sẽ đáp ứng và thích nghi được về vấn đề chuyên môn. Còn về thành phố, anh nghĩ rằng anh sẽ yêu nó thôi. Madrid là thủ đô và anh có một cô bạn gái ở đó, bởi vậy em đừng lo lắng gì cho anh”. Nhưng có vài thứ khiến cô ấy lo lắng. 


    “Em không lo lắng về điều đó. Ngược lại, em chỉ sợ phản ứng của các CĐV Sociedad”. Tôi chia sẻ những lo lắng của cô ấy. Tôi luôn tôn trọng các CĐV, họ luôn ủng hộ, động viên và không bao giờ la ó, huýt sáo tôi. Tôi hy vọng rằng họ sẽ hiểu quyết định của tôi. 

    Sau khi tôi và Erika đã quyết định, tôi liên lạc với một đồng đội của tôi ở Sociedad, một cầu thủ người Uruguay “Chori”, đó là biệt danh của Gonzalo Castro Irizabal, để xin số điện thoại của đồng hương anh ấy-Diego Godin. 
    Godin là trung vệ Atletico từ năm 2010, anh ấy cũng là người vừa dự World Cup, ghi bàn vào lưới ĐT Italia giúp Uruguay lọt vào vòng 1/8. Đó là một cầu thủ đặc biệt và một nhân cách lớn: Trước World Cup 2014, anh ấy ghi bàn quyết định giúp Atletico giành chức vô địch Tây Ban Nha lần thứ hai ở vòng cuối cùng trên sân Nou Camp, rồi chính anh ấy là người đã mở tỉ số ở trận chung kết Champions League trước Real Madrid. Chori gửi số của Godin cho tôi và tôi đã gọi cho anh ấy.

    “Diego, tôi là Antoine đây. Anh khỏe không?! Hãy nói cho tôi biết một chút về phòng thay đồ, HLV, CLB…

    -Antoine, tớ khỏe, còn cậu? Đừng lo lắng gì, phòng thay đồ ở đây cực kỳ dễ chịu. Chúng tớ thực sự giống như một gia đình ấy. Chúng tớ cùng nắm chặt tay nhau, vai kề vai trong cả mùa giải. Ngoài ra, các CĐV thì luôn tuyệt hảo. CLB cũng rất giàu tham vọng và luôn hướng đến Top 3 BXH La Liga. Nào, đừng e ngại gì. Đến đây nhanh lên…”.

    Anh ấy khép lại buổi nói chuyện bằng một nụ cười giòn tan, nói: “Tớ không biết chúng ta có thắng hay không nhưng chắc chắn chúng ta sẽ khởi đầu tuyệt vời cùng nhau…”.

    Sau cuộc nói chuyện này và những lời đảm bảo của Godin, tôi không còn do dự nữa. 2 tiếng sau, Eric gọi cho tôi. Ông ấy muốn cho biết khi tôi trở về từ Thổ Nhĩ Kỳ, lãnh đạo Atletico sẵn sàng gặp tôi ở một nhà hàng tại Lyon. 
    Tôi tưởng tượng mình đã khoác áo Atletico. Tôi cũng bắt đầu nhận thực rằng chắc chắn các CĐV Sociedad không thích điều này và sẽ giữ lòng hận thù, đối địch với Atletico, nhưng tôi muốn gia nhập CLB ấy. Tôi sẽ yêu cầu họ tôn trọng lựa chọn của tôi. Nhưng chúng tôi vẫn còn chưa tới lúc bàn chuyện sâu xa đế vậy.


    Ở cuộc gặp gỡ tại Lyon, bố đi cùng tôi. Ông không hiểu được toàn bộ câu chuyện, vì đàm phán diễn ra bằng tiếng Tây Ban Nha, nhưng tôi thấy yên tâm hơn khi vào lúc đó có bố bên cạnh mình. 
    Bữa tối diễn ra với sự có mặt của Miguel Angel Gil Marin, cổ đông chính của Atletico và GĐĐH Andrea Berta, GĐTT cũng như nhiều thành viên khác của đội bóng. Họ đã thực hiện một chuyến đi nghiêm túc vì tôi. Có nghĩa là họ đã ghi điểm…

    Đó là thời khắc mà tôi đưa ra quyết định dứt khoát cho tương lai của mình. Miguel Angel Gil Marin bắt đầu giới thiệu về CLB, về lịch sử và tham vọng của Atletico, nói những gì ông nghĩ về đội bóng.
    Tôi lắng nghe ông ấy nói một cách rất tự nhiên, nhưng câu hỏi trong đầu tôi khi đó là tôi muốn biết tôi sẽ chơi ở vị trí nào, hệ thống lối chơi của Atletico, sự tin tưởng của HLV và các mục tiêu cụ thể. Thời hạn hợp đồng, lương và các điều khoản khác với tôi chỉ là thứ yếu.

    Trước mong muốn của tôi, ông đưa ra những luận điểm để thuyết phục: “Cậu biết rằng phần lớn thời gian chúng tôi đá theo sơ đồ 4-4-2. Chúng tôi mua cậu về như một tiền đạo thứ hai chơi cạnh Mario Mandzukic. Và có thể là thiên về cái trái, Còn cậu, cậu cảm thấy thế nào khi đá mũi nhọn tấn công?”.


    A, đó, chính là cái đó! Câu trả lời không làm tôi thất vọng: “Từ lúc còn bé xíu, tôi đã chơi trung phong rồi. Khi tôi bắt đầu thi đấu chuyên nghiệp, các HLV bố trí tôi đá cánh trái. Nhưng sau vài buổi luyện tập và trận đấu, tôi lại về đá trung phong”.

    “Mục đích của chúng tôi là đua tranh cùng Barcelona và Real Madrid ở La Liga, Miguel Angel Gil Marin nhấn mạnh. Và tại Champions League, chúng tôi đặt mục tiêu vượt qua vòng 1/8. Sau đó, chúng tôi sẽ tiếp tục xem xét xem liệu Atletico có thể đi đi tới đâu. Chúng tôi yêu mến cậu vì chúng tôi biết rằng cậu là một cầu thủ lý tưởng để đạt được những tham vọng này”.

    Cái vế sau thật tuyệt vời. Tôi càng lúc càng nhìn bố tôi. Ngay cả khi không hiểu được tất cả, ông vẫn chăm chú đến từng chi tiết. Đến lúc ăn tráng miệng, thì chúng tôi đã đạt được thỏa thuận sơ bộ vụ chuyển nhượng của tôi.

    Chú thích (1): Tháng 3/2017, tờ Le Journal de Mickey đã công bố danh sách 50 nhân vật nổi tiếng của Pháp được các bạn từ 7-14 tuổi yêu thích nhất. Antoine Griezmann đứng thứ 2 trong danh sách này, sau rappeur nổi tiếng Soprano. 
    Minh Hạnh (lược dịch) • 10:09 ngày 04/04/2019

    Bài viết hay? Ấn để tương tác

    Bình luận
    Thông tin Toà soạn
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Tổng biên tập:
    Nguyễn Tùng Điển
    Phó Tổng biên tập:
    Thạc Thị Thanh Thảo Nguyễn Hà Thanh Nguyễn Trung Kiên Vũ Khắc Sơn
    Địa chỉ:
    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Tel:
    (84.24) 3554 1188 - (84.24) 3554 1199
    Fax:
    (84.24) 3553 9898
    Email:
    Thông tin Liên hệ
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Hotline:
    0903 203 412
    Email:

    Địa chỉ liên hệ:

    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Đăng nhập
    hoặc

    Email:

    Mật khẩu:

    Quên mật khẩu?


    Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay