MỘT CẦU THỦ FUTSAL CHUYÊN NGHIỆP
Báo kể: “Nhà tôi có gốc ở Hà Tĩnh nhưng lên Lâm Hà (tỉnh Lâm Đồng) làm kinh tế mới. Ngày ấy, tôi lớn lên cùng những cánh rừng cây công nghiệp, bàn chân con người được dính chặt vì những con đường đất đỏ bazan. Bố mẹ muốn kiếm cô con gái cho đủ nếp đủ tẻ, nhưng cố mãi chỉ được… 4 đực rựa.
Nhà có 4 anh em, đều có một chút năng khiếu bóng banh. Thế nhưng, tôi tự xét mình “hay ho” nhất trong đội bóng gia đình. Hồi học cấp 2, tôi được một ông anh rủ rê lên Đà Lạt thử tập bóng đá, thế là, khăn gói quả mướp lên đường. Thử chơi, ai ngờ trúng thật, có thể nói cuộc đời tôi rẽ từ đó”.
Cậu bé đen nhẻm đến từ Lâm Hà đã bộc lộc năng khiếu bóng đá rồi được đưa đi đá giải Hội khỏe Phù Đổng tại Huế và có giải. Nhưng Phan Đăng Báo đã chọn cho mình một hướng đi riêng, đó là “gác bóng banh theo nghiệp đèn sách”. Báo đậu vào Khoa Bóng đá của Đại học TDTT II (Thủ Đức, TP.HCM) nhờ có năng khiếu đặc biệt so với các thí sinh cùng đợt thi.
Ở những năm 2009 - 2010, phong trào futsal ở TP.HCM phát triển rất mạnh mẽ. Vốn là một người cầu tiến, cộng với năng khiếu trời phú, thông qua một số kênh quan hệ, Phan Đăng Báo gia nhập đội futsal Tâm Nhật Minh.
Vừa làm sinh viên vừa làm một cầu thủ futsal chuyên nghiệp là điều không hề dễ dàng. Nhưng Báo đã trọn vẹn đôi đường, khi anh không những trở thành một tân cử nhân, mà còn là một nhà vô địch futsal khi cùng Tâm Nhật Minh giành chức vô địch Quốc gia năm 2011.
Sau đó, Tâm Nhật Minh chuyển Phan Đăng Báo cho Sanatech Khánh Hòa và cho đến nay, Báo vẫn là một thành viên của đội bóng cũng là đối thủ rất đáng gờm trong giới futsal Việt Nam. Nhưng đó chưa phải là tất cả, Phan Đăng Báo còn những nghề khác, mà khi ai đó đã biết, đã chơi với anh thì gần như họ sẽ đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.
MỘT SINH VIÊN VÀ MỘT GIẢNG VIÊN
“Thật ra, ngày trước, tôi mơ ước trở thành một tài xế xe tải để được đi đây đi đó cho thỏa chí tang bồng. Tuổi lên 5, cùng gia đình vào Tây Nguyên, một cậu bé như tôi chẳng biết và ý thức được mình sẽ làm gì. Thật may mắn, tôi được bố mẹ định hướng cho một con đường và đó phải là ăn học. Bởi chỉ có “con chữ” mới bảo đảm tương lai cho mình”, Phan Đăng Báo chia sẻ.
Không biết có bị “nghiền” học hay không, sau tấm bằng đại học ĐH TDTT II, Phan Đăng Báo vẫn tiếp tục lao đầu đi để tìm những con chữ. Cử nhân bóng đá sinh năm 1988 này đang là sinh viên sắp bảo vệ khóa luận của Đại học Kinh tế TP.HCM hệ chính quy.
Tôi hỏi vui Báo: “Hết học bóng đá rồi học Kinh tế, hai ngành chẳng liên quan gì nhau, bộ anh tính tương lai đi làm kinh tế hơn là một HLV hay một giảng viên thì phải?”.
Đăng Báo là 1 giảng viên đầy tâm huyết
Báo nhoẻn miệng cười: “Rảnh thì đi học vậy thôi. Mà cũng nói thật với anh cuộc đời này chẳng ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra. Nói chung, tôi đi học nói là học cho biết nhưng đấy cũng là thứ bảo bối để phòng thân lỡ mai này có chuyện gì”.
Đi tập, thi đấu, đi học, thời gian còn lại Phan Đăng Báo làm gì nữa? Không giấu diếm, chàng trai hay gật đầu này cho biết: “Tôi đi dạy”. Được biết, Báo hiện đang là giảng viên khoa giáo dục thể chất của Trường Cao đẳng Bách Việt.
Dù chỉ dạy hợp đồng, nhưng thầy Báo rất được nhiều người quý trọng. Đặc biệt là các cô cậu sinh viên. Có lẽ vì thế, mỗi khi thầy Báo thi đấu, đám học trò tụm năm tụm bảy trên khán đài và la hét ỏm tỏi. Đấy không phải là lúc họ gọi Báo bằng… thầy nữa, mà chuyển sang anh em rất ngọt.
MỘT CÂY VIẾT THỂ THAO
Đợt vừa rồi, Phan Đăng Báo được tăng cường cho Sannatech Khánh Hòa, vốn là ĐKVĐ giải Futsal Quốc gia đại diện cho Việt Nam tham dự giải futsal các CLB châu Á tại Thái Lan. Nếu các đồng đội mang theo ít gói mì, thêm ít chà bông phòng đói; thì trong hành trang của Báo là chiếc máy tính xách tay và một máy chụp hình mượn được.
Thực ra, đó không phải là điều khó hiểu vì Phan Đăng Báo hiện nay đang là cộng tác viên của tờ Thể thao TP.HCM. Theo một đồng nghiệp của cây viết này: “Báo vốn xuất thân là một cầu thủ, nên khả năng am hiểu chuyên môn của anh ấy hơn những người khác. Cho nên, những bài phân tích chuyên môn của Báo đều để lại những ấn tượng sâu đậm. Thực ra, khi mới xin vào làm cộng tác viên, câu chữ của Báo lủng củng lắm nhưng bây giờ anh ấy đã trở thành một cây bút chủ lực ở mảng bóng đá của chúng tôi”.
Còn Phan Đăng Báo nghĩ gì về nghề tay trái này. “Khi được nhìn thấy các anh chị phóng viên tác nghiệp trên sân, tôi cảm thấy rất thích thú. Tôi cũng đã từng viết cộng tác một vài nơi, nên khi nhận được sự chấp nhận cho thử việc của báo Thể thao TP.HCM, tôi cảm thấy rất hứng khởi. Ngồi trước bàn phím, hay được giao phụ trách một mảng nào đó, tôi coi nó như một sự đam mê và cũng là cách mà tôi giải trí, quên đi sự mệt nhọc sau những giờ tập luyện, thi đấu”.
Trong vai trò một nhà báo tài năng
Giới cầu thủ futsal Việt Nam, hầu hết đều xuất phát từ bóng đá phong trào. Phan Đăng Báo là một trong số ít những cầu thủ được đào tạo những kỹ năng cơ bản. Bây giờ, ngoài đá bóng chuyên nghiệp, cử nhân bóng đá này có thể đứng lớp và có thể làm HLV cho các đội bóng chuyên nghiệp. Song không ngoài khả năng, anh sẽ trở thành người theo đuổi nghiệp kinh doanh, hoặc một nhà báo.
Tuy nhiên, có lẽ đó là câu chuyện của tương lai, còn bây giờ, có vẻ như Báo đang bằng lòng với những gì đang có vì còn được làm, được chơi là hạnh phúc. Vâng, Phan Đăng Báo xứng đáng là một tấm gương để nhiều cầu thủ theo nghiệp quần đùi áo số noi theo!
Một gia đình thành đạt Được biết, 4 anh em trai của Phan Đăng Báo đã và đang là những người có chỗ đứng trong xã hội. Người anh trai đầu hiện nay đang công tác trong quân đội, người anh thứ 2 là một kỹ sư, còn cậu em út đã tốt nghiệp và đang làm ở một Ngân hàng tại TP.HCM. |