SỤT 2KG VÌ MẢI “SĂN” VÉ XEM U19 VN THI ĐẤU
- P/V: Xin chào anh. Mấy ngày qua thấy anh chạy đôn chạy đáo để săn vé vào sân, tình hình ổn cả chứ anh?
+ Nguyễn Xuân Quê: Tôi tụt mất 2 kg vì mấy ngày qua tất bật đi mua vé vào sân xem U19 Việt Nam, mệt lắm, nhưng mà vui thậm chí là tự hào nữa. Chẳng mấy khi có đợt sốt vé như thế này, tâm trạng hưng phấn hẳn. Nói chung là may mà “trời thương” nên mua được kha khá vé.
- Một mình cầm cả sập vé trên tay thế này, anh định làm phe vé hay sao?
+ Ô hay, sao hỏi kỳ vậy (cười). Vé này có chủ hết cả rồi, có đâu mà buôn với chả bán, mà mình là CĐV chân chính, ai lại làm thế. Khổ lắm, trước giải đấu này nửa tháng, bạn bè khắp nơi gọi điện thoại nhờ mua vé. Không nhận lời thì sợ mất đi tình bạn mà nhận rồi thì phải có trách nhiệm lo cho người ta, cũng là anh em CĐV với nhau cả. Mất tiền mua cả tập vé thế này nhưng vui lắm vì khi U19 Việt Nam đá ở sân Mỹ Đình cũng là dịp để tất cả cùng có cơ hội gặp gỡ, “cháy” vì niềm đam mê của mình.
- Tại sao các anh lại háo hức xếp hàng dài đi mua vé xem giải U19 ĐNÁ Cúp NutiFood 2014 đến như vậy?
+ Thú thực, từ khi biết tin ĐT U19 Việt Nam tham dự giải đấu này lại thi đấu trên sân Mỹ Đình, tôi háo hức lắm nên phải bằng mọi giá có được tấm vé vào sân. ĐT U19 Việt Nam mê hoặc chúng tôi bằng lối đá đẹp mắt và có rất nhiều triển vọng mang vinh quang về cho bóng đá nước nhà. Mà cái đẹp thì ai chả thích nên phải đến sân cổ vũ chứ. Tôi theo chân nhiều đội tuyển đi cổ vũ rồi nhưng mỗi giải đấu có sức cuốn hút riêng. Lần này, cảm giác mình sung sức lắm. Cả tháng nay tôi ăn ngủ, sinh hoạt điều độ để đợi cháy cùng U19 Việt Nam đó.
- Có nhiều người không biết U19 Việt Nam có những cầu thủ nào, lối đá ra sao nhưng vẫn tấp nập đến sân. Anh nghĩ sao về điều này?
+ Trong xã hội có người này, người kia, có người đã tận mắt hay xem qua tivi U19 Việt Nam thi đấu, còn có người chỉ nghe bạn bè “chém gió” rồi thấy thích thú nên đi xem. Nói chung, bằng cách này hay cách khác thì họ có điểm chung đó là tình yêu dành cho U19 Việt Nam nên mới đến sân đông như vậy. Chúng ta đừng trách cứ họ a dua này kia mà hãy nghĩ đơn giản rằng đó là tình yêu dành cho bóng đá, vậy thôi.
- Anh kỳ vọng U19 Việt Nam sẽ là những chàng trai đưa bóng đá Việt Nam lên tầm cao mới?
+ Đúng vậy, tôi đã xem U19 Việt Nam thi đấu nhiều giải rồi và thấy các em có nền tảng rất tốt về kỹ, chiến thuật. Các em ấy có tư duy chơi bóng hiện đại, chuyên môn và đạo đức tốt nên mình kỳ vọng là điều không có gì ngạc nhiên. Đã khá lâu rồi bóng đá Việt Nam mới có lứa cầu thủ tài năng như vậy và tôi tin khi được thi đấu nhiều họ sẽ trưởng thành và đem về thành tích vang dội cho bóng đá nước nhà.
“TÔI SỢ NỖI BUỒN BÓNG ĐÁ HƠN SỢ VỢ”
- Nhiều người bảo anh hay màu mè lắm, luôn chơi trội với bộ quần áo trắng tinh như người Ả rập?
+ Ý kiến ở đâu mà “dã man” thế nhỉ (cười). Tôi nghĩ đơn giản thế này, khi đến sân tôi cố gắng tạo nên sự hài hước cho khán giả vì ai đến sân cũng mong những giây phút sảng khoái mà. Cái bộ quần áo theo kiểu người Hồi giáo này tôi được anh Hoàn “pháo” ở Hải Phòng tặng, anh ấy bảo tôi có bộ râu quai nón mà mặc bộ quần áo đó thì quá hợp, thế là tôi mặc từ năm 2009 đến nay luôn.
Nhưng chỉ mặc khi đến sân vận động thôi, chứ ngoài đời thường mà mặc bộ đó, người ta nghĩ mình hâm thì rách việc lắm. Tôi thích sự vui vẻ và có chút gì đó theo kiểu nghịch ngợm chút chứ không có ý gì là màu mè, thích thể hiện. Các bạn có vui mắt không khi thấy trên khán đài có 1 ông râu ria đầy mặt, lại mặc bộ quần áo trắng tinh đó.
Hình ảnh đặc biệt giống 1 người đàn ông Ả rập của Quê “râu” trên các khán đài là sự cổ động đáng yêu cho các cầu thủ Việt Nam
- NHM Việt Nam đã nhẵn mặt anh từ giữa thập niên 90 của thế kỷ trước đến nay trong các giải đấu có Đội tuyển Việt Nam. Anh đi cổ vũ nhiều như vậy mà không sợ vợ cằn nhằn à?
+ Được cái tôi không mắc bệnh “sợ vợ”. Tôi nói với vợ rằng anh yêu em là một chuyện còn với bóng đá thì nó ngấm vào người anh rồi, không dứt ra được. Các giải SEA Games hay AFF Suzuki Cup trước đây, vợ tôi còn chuẩn bị hành lý cho tôi nữa chứ đừng nói là ngăn cản tôi xuất ngoại theo Đội tuyển.
Nói chung, tôi không sợ vợ mà cái sợ lớn nhất là khi Đội tuyển thua cuộc. Ngồi trên khán đài mà thấy tuyển Việt Nam bị đối thủ vượt qua mới thấy buồn và tôi luôn sợ cảm giác đó. Hồi SEA Games 2007, khi Việt Nam thua ở bán kết, tôi mấy ngày không ăn được, nuốt cái gì cũng thấy đắng ngắt ở cổ họng.
Quê “râu” và Tuấn “đầu trâu” tại SEA Games 27
- Đi cổ vũ nhiều như vậy, anh có thấy tiếc tiền không, nhất là trong giai đoạn nhiều người phải thắt lưng buộc bụng về các khoản chi tiêu cho giải trí?
+ Đã yêu bóng đá rồi thì không bỏ được. Tôi chỉ là cái anh sản xuất than tổ ong để bán cất thôi nhưng được cái may là ông trời thương nên việc buôn bán cũng thuận buồm xuôi gió. Mỗi lần đi nước ngoài cổ vũ cho đội tuyển, tôi chỉ mất khoảng dưới 20 triệu đồng thôi chứ không nhiều như các “đại gia” khác.
Mình đi cổ vũ thì ăn ở chỗ nào chả xong, đâu cần cầu kỳ khách sạn sang trọng, ăn ngon làm gì. Đây này, như giải đấu đang diễn ra ở Mỹ Đình này, anh em bạn bè tôi từ các nơi khác về Hà Nội đều ăn ở tập trung, sau trận đấu đi liên hoan cốc bia hơi, thế là xong mà, quan trọng là được sống cùng không khí bóng đá.
- Xin cám ơn anh về cuộc trao đổi này!
THÔNG TIN
“NHM không bao giờ quay lưng với Đội tuyển”
Khi được hỏi nếu U19 Việt Nam không thi đấu thành công ở giải U19 ĐNÁ Cúp NutiFood 2014 thì anh có quay lưng không, CĐV Quê “râu” thẳng thắn: “Các em ấy còn trẻ nên việc thắng thua trong thi đấu là điều quá bình thường. Tôi đã nói rồi, các em ấy là niềm hi vọng của bóng đá nước nhà nên dù kết quả bước đầu có như thế nào thì tôi cũng như nhiều CĐV chân chính khác cũng sẽ không quay lưng. Thậm chí, chúng tôi còn lên kế hoạch sang Myanmar cổ vũ cho thầy trò HLV Guillaume Graechen tham dự giải vô địch U19 châu Á 2014 được tổ chức trong thời gian tới”.