Trong 15 lần kỷ lục chuyển nhượng được thiết lập từ cuối thế kỷ 19 cho đến năm 1951, có 14 lần thuộc về các đội bóng Anh. Đơn giản vì người Anh không những khai sinh ra bóng đá, mà còn tổ chức giải VĐQG đầu tiên trên thế giới vào năm 1888 (FA Cup là giải đấu Cúp lâu đời nhất trong lịch sử bóng đá, còn được khai sinh năm 1870).
Nhưng đó đơn thuần là bong bóng. Rất nhiều cầu thủ được mua mà CLB không cần định giá, thậm chí là chẳng cần biết họ có phù hợp hay không. Hiệu quả là rất thấp: 14 kỷ lục chuyển nhượng ấy chỉ giành được… 5 danh hiệu với CLB của họ. Trong đó, một mình Warney Cresswell, hậu vệ cánh đã chuyển từ South Shields đến Sunderland năm 1922 với giá 5,500 nghìn bảng, đã giành 4 chiếc Cúp.
“Văn hóa” mua bừa ấy tồn tại đến tận ngày nay, dù chỉ là trong một sự việc hy hữu. Năm 1996, HLV Graeme Souness của Southampton nhận được một cú điện thoại tự xưng là… huyền thoại George Weah, đề nghị ông mua “anh họ tôi”, một cầu thủ người Senegal có tên Ali Dia.
Souness ký hợp đồng thật! Dia thậm chí còn được ra sân chơi cho Southampton một trận, gặp Leeds United. Sự việc sau này mới vỡ lở: Ở đầu dây hôm ấy không phải là Weah, còn Dia là một cầu thủ rất xoàng.
Bong bóng của người Anh xì hơi vào thập niên 1960, nhường chỗ cho người Ý và các tài phiệt của họ. Nhà Moratti nắm Inter Milan từ năm 1955. Nhà Agnelli kiểm soát Juventus từ năm 1923, và chuyển mình từ năm 1966, khi Gianni Agnelli trở thành Chủ tịch của hãng xe Fiat.
Silvio Berlusconi trở thành Chủ tịch AC Milan từ năm 1986. Nhà Tanzi nắm Parma và Sergio Cragnotti đứng đằng sau thành công của Lazio. Hiệu ứng: Trong 17 lần phá giá chuyển nhượng từ thập niên 1960 đến đầu thế kỷ mới, 14 lần thuộc về các đội bóng Ý.
Nhưng các CLB của đất nước hình chiếc ủng sống và chết theo bầu sữa của các tài phiệt. Họ tháo chạy, vào tù, và… hết tiền vào đầu thế kỷ mới, để lại một nền bóng đá mục ruỗng và trượt dốc liên tục hơn một thập niên qua.
Bong bóng giờ nằm trong tay Real Madrid, trong một cuộc chạy đua điên rồ với Barca. Sự chênh lệch của bóng đá TBN, nơi Madrid – Barca bỏ xa phần còn lại hàng năm ánh sáng, đã giúp Madrid phá vỡ kỷ lục chuyển nhượng nhiều lần liên tiếp, nhưng cuộc chơi tốn kém và quá trọng hình thức ấy liệu sẽ còn tồn tại đến bao giờ, khi Luật công bằng tài chính có hiệu lực, và Ủy ban châu Âu đã bắt đầu sờ đến những đặc quyền về thuế rất bất công dành cho Real và Barca.