Jose Martinez “Pirri”, người từng có 16 năm khoác áo Real, đúc kết: “Hai đội ghét nhau một phần cũng vì đối phương có nhiều nét giống mình. Real luôn nhìn thấy chính mình ở Barca vào một thời điểm nào đó”. Pichi Alonso của Barca bảo: “Barca đã có giai đoạn bị ám ảnh bởi Real đến mức họ cố bắt chước theo đối thủ. Bây giờ thì có lẽ mọi thứ đã đảo ngược rồi”.
HAI MẶT CỦA ĐỒNG XU
Trong những năm gần đây, Barca luôn chỉ trích Real là thích mua ngôi sao trong khi chính họ lại tạo ra những ngôi sao. Nhưng năm 1981, Real đã vào đến chung kết Cúp Nhà Vua, vô địch La Liga với một đội hình gồm toàn những cầu thủ tự đào tạo. Quá bực bội vời sự “tự hào quá trớn” của Barca, Jose Mourinho từng cười: “Barca đào tạo rất giỏi, tôi từng ở đấy tôi biết. Họ đào tạo ra Michael Laudrup, Romario, Maradona, Ronaldo Koeman, ngôi sao cả đấy”.
Michel, cựu tiền đạo và đã có lúc làm giám đốc trung tâm đào tạo trẻ của Real, nói: “Hai CLB ra đời cùng một nơi và chia sẻ chung triết lý bóng đá. Họ khác nhau ở tính biểu tượng, nhưng sâu trong tâm hồn, tôi không nhìn thấy những khác biệt”. Với các CĐV trung lập cũng thế. Thống kê cho thấy Real và Barca chính là 2 CLB bị ghét nhất nước: 51% ghét Real và 41% ghét Barca. Ngày nay, Real và Barca còn lập ra một liên minh, giành hết bản quyền truyền hình về mình, chỉ chừa cho 18 đội còn lại những phần chia ít ỏi.
Real và Barca cũng chia sẻ chung truyền thống phàn nàn trọng tài. Barca không bao giờ quên Emilio Guruceta, người lỡ thổi một quả 11 mét chống lại họ lẫn Jose Mario Ortiz, người đã cho trận derby bù giờ thêm 8 phút và Real ghi được bàn duy nhất trong thời gian ấy. Real cũng chĩa mũi dùi về trọng tài, họ gọi âm mưu bênh Barca dập Real là Villataro (ám chỉ chủ tịch LĐBĐ Tây Ban Nha Angel Maria Villar đã về phe Barca).
“Madrid và Barca là 2 mặt của đồng xu” - Xavi nói. Khó có chuyện cả hai cùng thành công, kẻ này ở trên thì kẻ kia phải ở dưới. Nhưng phát ngôn của Xavi cũng mô tả cho sự giống nhau giữa 2 đội: 2 mặt của đồng xu thì vẫn là cùng 1 đồng xu. Barca chỉ trích Real liên tục phá kỷ lục chuyển nhượng.
Nhưng chả có cule nào phàn nàn khi họ chi 3 triệu bảng để biến Maradona thành bản hợp đồng cao giá nhất thế giới hồi 1982 hay năm 1973, họ biến Johan Cruyff thành cầu thủ đầu tiên chạm mốc chuyển nhượng triệu bảng. Romario, Ronaldo và Ronaldinho, Zlatan Ibrahimovic cũng đều là bom tấn trên TTCN.
Và bạn có biết vì sao họ tạo bom tấn không? Là vì họ muốn ngăn nhau. Chủ tịch Florentino Perez mang Kaka, Ronaldo, Alonso, Benzema... đến Bernabeu là để ngăn Barca của Pep Guardiola. Năm 1953, Real buộc phải giật Di Stefano vì Barca vừa giành 2 cú đúp liên tiếp.
Năm 1958, Barca buộc phải cầu viện đến Helenio Herrera để chặn sức mạnh hủy diệt của Real. Việc Figo và Michael Laudrup được chuyển nhượng thẳng từ Barca sang Real cũng không nằm ngoài mục tiêu làm thay đổi cán cân lực lượng giữa 2 đội.
VAI TRÒ TRẬN CẦU CỦA THẾ GIỚI
Giống nhau và căm thù nhau như thế, nhưng sứ mệnh của Real và Barca theo đuổi là biến cuộc đụng độ giữa họ thành trận cầu tâm điểm mang tầm vóc thế giới. Sir Bobby Robson đã từng mô tả đây là “trận cầu lớn nhất của thế giới bóng đá”, thậm chí tầm vóc của nó còn vượt ra khuôn khổ của môn thể thao vua. Khi tạp chí Sports Illustrated bầu chọn những cuộc thư hùng thể thao giàu ảnh hưởng nhất, trận El Clasico hiển nhiên đứng ở vị trí độc tôn, vượt xa những trận kinh điển của bóng chày, bóng rổ.
FIFA bầu Real Madrid là CLB vĩ đại nhất của thế kỷ 20. Sau đó Liên đoàn Thống kê và Lịch sử bóng đá thế giới (IFFHS) đã bầu Barcelona là CLB vĩ đại nhất trong hơn chục năm đầu của thế kỷ 21. Champions League mùa vừa qua chứng kiến Real và Barca đều bị loại ở bán kết, nhưng vị thế của cả 2 và trận đấu không hề suy xuyển.
Từ năm 1998 đến giờ chỉ có 2 CLB 3 lần vô địch Champions League: Real và Barca. Real đã giành tổng cộng 9 Cúp C1/Champions League, Barca 4 lần, trong đó có 3 lần trong 7 năm trở lại đây. Họ cũng giành số danh hiệu quốc tế nhiều hơn mọi CLB trong thời gian ấy.
Họ là 2 trong số 3 CLB chưa từng xuống hạng. CLB còn lại là Athletic Bilbao. Giữa họ là 44 chức vô địch La Liga, 32 cho Madrid và 22 cho Barca. Đứng thứ 3 là Atletico cũng chỉ có 9 chức vô địch. Cứ nhìn những cầu thủ mà họ sở hữu là đủ hiểu: Kubala, Di Stefano, Romario, Maradona, Cruyff, Stoichkov, Czibor, Puskas, Hugo Sanchez, Butragueno, Netzer, Schuster, Iniesta, Luis Suarez, Kopa, Messi, Ronaldinho, Zidane, Figo, Rivaldo, Ronaldo...
Trong 17 năm qua, tất cả những cầu thủ hay nhất trong năm của FIFA đều từng chơi cho Real hay Barca trong một thời điểm nào đó của sự nghiệp. Barca cứ chê Real là vung tiền mua ngôi sao trong khi chính bản thân họ cũng làm điều ấy, có lúc còn kinh khủng hơn. Họ là 2 ngôi đền bóng đá, đến từ 2 thành phố lớn nhất Tây Ban Nha.
Barcelona mang tính chất của vùng đất Địa Trung Hải điển hình, nhìn ra Pháp và Italia. Trong khi đó Madrid tọa lạc ở trung tâm Castile, cao 600 mét so với mực nước biển, mùa Đông thì giá rét và mùa Hè thì đổ lửa. Năm 1561, Vua Philip II chọn Madrid làm thủ đô cũng chính bởi vị thế trung tâm của nó.
Tây Ban Nha là một quốc gia chỉ có 2 đội. “Mọi người không ủng hộ Real thì ủng hộ Barca,” - HLV đội tuyển Tây Ban Nha Vicente del Bosque nói. Có khi họ ủng hộ đội này chỉ đơn giản vì ghét đội kia mà thôi. Theo nghiên cứu từ Trung tâm Thống kê Xã hội, Madrid có 13,2 triệu fan trong khi Barca có 10,4 triệu fan trong nước. Một thống kê từ Opinea cho thấy 60% người Tây Ban Nha được hỏi đều tự nhận mình là fan của Real hoặc Barca.