Phát cuồng vì Ronaldo
Ngày 6/8/2003, M.U đá giao hữu với Sporting Lisbon trên sân Jose Alvalade của đội bóng Bồ Đào Nha này. Sporting bất ngờ đánh bại M.U với tỷ số 3-1. Nhưng tỷ số đó không khiến dàn Quỷ đỏ bận tâm (đá giao hữu thì ai nặng nề tỷ số thắng thua làm gì). Họ mải bàn tán về một cầu thủ thi đấu nổi bật trong đội hình Sporting. Không phải các tên tuổi nổi tiếng như Joao Pinto, Rui Jorge hay Rochemback. Cầu thủ thu hút sự chú ý đặc biệt của các ngôi sao M.U mặt búng ra sữa, tóc kiểu “mì tôm” và mang áo đấu số 28.
Gương mặt búng ra sữa này liên tục khiến John O’Shea, Rio Ferdinand và hàng thủ M.U bở hơi tai bởi tốc độ và kỹ thuật của mình. Nhân tố bí ẩn gây ấn tượng tới mức hậu vệ Gary Neville (người ngồi nhà theo dõi trận đấu này qua ti vi) phải nhắn tin ngay cho ông em Phil Neville (người ngồi dự bị trận này) để hỏi: “Thằng nhóc mang áo số 28 là thằng nào mà đá hay thế?”.
Hội Ferdinand với Nicky Butt cũng hết lời khen ngợi tài năng của anh chàng mặc áo số 28, tóc kiểu “mì tôm” và mặt búng ra sữa bên đội hình Sporting. Ferdinand mạnh dạn đề đạt với Sir Alex Ferguson: “Thầy ơi, chúng ta sẽ chiêu mộ anh chàng này chứ?”.
Lịch sử M.U chính thức bắt đầu một chương mới mang tên Ronaldo
Sir Alex mỉm cười: “Bình tĩnh nào, ta đang triển đây. Yên tâm đi!”.
Nhân vật mà Gary Neville muốn hỏi thông tin trong tin nhắn với Phil Neville, nhân vật mà Ferdinand muốn Sir Alex chiêu mộ về M.U hôm ấy chính là Cristiano Ronaldo. Hôm 6/8/2003 ấy, Ronaldo vẫn còn là nhân vật bí ẩn với Neville, với Ferdinand và với các cầu thủ M.U. Nhưng với Sir Alex, Ronaldo không còn bí ẩn nữa.
Sir Alex đã được giới thiệu về Ronaldo qua trợ lý Carlos Queiroz. Đến trận giao hữu này, Sir Alex bị thuyết phục hoàn toàn bởi tài năng của Ronaldo.
Ferdinand về sau kể lại: “Sau khi đề xuất Sir Alex mua Cristiano Ronaldo, chúng tôi ngồi đợi ông ấy đi thương thuyết. Khoảng 1 tiếng rưỡi trôi qua. Sir Alex trở lại. Ông báo với chúng tôi: “Ta nghĩ là đã có được cậu ấy”.
Sốc vì M.U
Sir Alex chính thức chấm Ronaldo trong ngày 6/8/2003. Vụ Ronaldo chuyển từ Sporting sang M.U được chốt trong ngày 6/8/2003. Mọi thứ diễn ra quá nhanh. Các cầu thủ M.U rất ngưỡng mộ tài năng của Ronaldo, rất muốn Ronaldo về làm đồng đội với mình ở sân Old Trafford. Song họ cũng ngỡ ngàng trước việc Sir Alex chốt xong thương vụ này nhanh như vậy. Họ chưa thấy thương vụ nào của M.U được chốt nhanh thế.
HLV của Sporting Lisbon hồi ấy, Fernando Santos cũng sốc. Santos ý thức được rằng phía M.U đang đặt Ronaldo vào tầm ngắm. Tuy nhiên, ông cứ đinh ninh Ronaldo không thể gia nhập M.U ngay vào thời điểm ấy, khi anh mới 18 tuổi.
Song ngỡ ngàng nhất phải kể tới bản thân Ronaldo. Sau này, Ronaldo nhớ lại: “Trước trận giao hữu hôm ấy giữa Sporting và Man United, một người bạn thì thầm với tôi rằng: “Này Cristiano, nếu cậu chơi tốt trận này, cậu có thể được sang Man United đấy”. Tôi chỉ cười: “Cậu đùa tớ đấy à? Tớ còn quá non”.
Trận ấy, Ronaldo thi đấu quá ấn tượng. Và mọi thứ diễn ra đúng như cậu bạn của Ronaldo đã thì thầm với anh trước trận.
Cùng gia nhập M.U vào Hè 2003 còn có Kleberson, nhưng chỉ mình Ronaldo tỏa sáng
2 ngày sau, Ronaldo sang Manchester làm thủ tục gia nhập M.U. Chàng trai 18 tuổi người Bồ Đào Nha không mang theo hành lý. Thậm chí Ronaldo còn không mang theo bộ quần áo sơ cua nào. Ronaldo cứ đinh ninh rằng chắc làm xong thủ tục thì kiểu gì M.U cũng đem anh cho Sporting mượn lại luôn.
Mọi chuyện diễn ra ngoài dự liệu của Ronaldo. Sir Alex bảo với anh: “Cậu không mang theo hành lý gì à? Không vấn đề gì. Ngày mai cậu ra sân tập cùng cả đội rồi cậu về Bồ Đào Nha thu dọn đồ đạc và trở lại đây”.
Đến lúc đấy, Ronaldo mới dám tin rằng mình thực sự là người của M.U, là cầu thủ “xịn” của M.U chứ không phải thứ “của để dành” Sir Alex mua rồi đem gửi. 8 ngày sau đó, tức ngày 16/8/2003, Ronaldo có màn ra mắt trong trận M.U tiếp Bolton ở Premier League. Phút 60, Ronaldo được Sir Alex tung vào sân thay Nick Butt trước những tràng pháo tay của 67.000 khán giả trên sân Old Trafford.
Huyền thoại George Best của M.U đánh giá: “Không nghi ngờ gì nữa, đây là màn ra mắt ấn tượng nhất mà tôi từng chứng kiến”. Còn Ryan Giggs ví von: “Xem Ronaldo thi đấu có cảm giác cậu ấy đã 28 tuổi rồi chứ không phải mới 18 tuổi”. Lịch sử M.U chính thức bắt đầu một chương mới: “chương Ronaldo”.
Tân binh duy nhất tỏa sáng Trong Hè 2003, ngoài Ronaldo, M.U còn chiêu mộ loạt tân binh với tiền đạo David Bellion (từ Sunderland), tiền vệ Eric Djemba-Djemba (từ Nantes), thủ thành Tim Howard (từ MetroStars) và tiền vệ Kleberson (từ Atletico Paranaense). Trong dàn tân binh Hè 2003 này, chỉ duy nhất Ronaldo về sau tỏa sáng. Còn lại đều không tạo được dấu ấn đáng kể nào. Thất vọng nhất phải kể đến sự xịt của Kleberson, ngôi sao đã cùng ĐT Brazil vô địch World Cup 2002. Đắt giá kỷ lục Ronaldo chuyển từ Sporting sang M.U vào Hè 2003 với giá 12,24 triệu bảng. Đây là mức phí chuyển nhượng kỷ lục với một cầu thủ tuổi teen trong lịch sử bóng đá Anh tính đến thời điểm đó. Suýt thì thành… CR28 Hồi còn khoác áo Sporting, Ronaldo thi đấu với số áo 28. Sang M.U, anh xin Sir Alex cho mình mặc áo đấu số 28 giống như hồi ở Sporting. Nhưng Sir Alex lắc đầu. Ông bảo Ronaldo mặc áo số 7. Đó là số áo từng thuộc về các tên tuổi lừng danh như George Best, Eric Cantona và David Beckham. Mặc áo đấu cực “nặng ký” này thêm động lực để Ronaldo chứng tỏ tài năng của mình. Thực tế về sau, Ronaldo đã không phụ lòng Sir Alex và không phụ lòng những ai yêu chiếc áo số 7 của M.U. |