NGỠ MÌNH ĐÃ TỰ HỦY HOẠI SỰ NGHIỆP
Tình yêu của anh dành cho Barca và thành phố Barcelona từ đâu mà ra?
+ Bạn gái của tôi đến sống tại Barcelona khi chúng tôi có 1 năm bên nhau. Tôi đến thăm cô ấy và đi dạo một vòng quanh sân vận động, rồi bước vào quầy lưu niệm, phòng truyền thống và mau chóng bị chinh phục. Đôi giày đầu tiên mà tôi mua trong kỳ nghỉ Hè ở Barcelona chính là đôi giày mà Ronaldinho từng mang. Khi ấy tôi mới có 16 tuổi.
Trận chính thức đầu tiên cho Barca lại chính là trận El Clasico, đó có phải là một định mệnh?
+ Tôi không nghĩ vậy. Tôi chỉ nghĩ nó là một sự trùng hợp thật lạ lùng và đáng nhớ. Tôi đã sẵn sàng vào sân, chí ít là đá tốt trong 70-80 phút. Càng sát đến ngày mãn hạn treo giò, tôi lại càng cảm thấy hồi hộp, bứt rứt. Nhìn các đồng đội thi đấu mà không giúp được gì khiến tôi cảm thấy bất lực.
Anh có đề nghị Luis Enrique để mình được ra sân tại Bernabeu?
+ Không. Mặc dù trong quá khứ tôi từng có những hành vì xấu trên sân cỏ, nhưng tôi không phải loại cầu thủ yêu cầu HLV tung mình vào sân. Nếu không được đá với Madrid, tôi cũng sẽ không lấy gì làm giận dữ. Tôi chỉ làm điều tốt nhất cho CLB của mình.
Anh đã từng xem trực tiếp một trận El Clasico nào chưa?
+ Có. Tôi đã xem trận Barca đè bẹp Real 5-0 và 2 trận El Clasico khác ở Champions League.
Quá trình thương thảo với Barca tốn khá nhiều thời gian. Anh vượt qua giai đoạn ấy thế nào?
+ Khi Pere (người đại diện của Suarez, cũng là anh trai của Pep Guardiola - PV) gọi điện thông báo tôi đã bật khóc. Tôi cứ sợ Barca sẽ đổi ý sau khi chứng kiến tôi tấn công Chiellini. Rất may là bất chấp sự việc ấy, họ vẫn ủng hộ tôi. Tôi cứ ngỡ là mình đã hủy hoại sự nghiệp của chính mình rồi.
HỌC CÁCH TỰ THA THỨ CHO BẢN THÂN
Điều gì ở các đồng đội khiến anh bị thu hút?
+ Sự khiêm tốn dù họ đã giành mọi danh hiệu có thể. Mọi người chào đón tôi một cách tuyệt vời. Trên sân tập, tôi ngạc nhiên bởi chất lượng xử lý bóng của họ. Đôi khi tôi tự hỏi: vì sao họ làm được như thế?
Anh có nghĩ đến chuyện giải nghệ ở Barca?
+ Tôi chưa nghĩ đến việc đấy. Nhưng nếu có cơ hội chấm dứt sự nghiệp ở CLB này, đấy sẽ là kết thúc hoàn hảo cho sự nghiệp của tôi.
Anh thích chơi ở vị trí nào?
+ Miễn được ra sân, vị trí nào không quan trọng.
Kỳ nghỉ Hè vừa rồi anh làm gì?
+ Tôi không thể gọi đó là một kỳ nghỉ được. Tôi đã dùng khoảng thời gian ấy để tập luyện và giữ cho thể trạng của mình luôn tốt. Vì không được ra sân, việc duy trì thể lực và thiết lập mối quan hệ với các đồng đội lại càng có ý nghĩa quan trọng.
4 tháng ngồi ngoài vừa qua đã dạy cho anh điều gì?
+ Cảm giác nhớ bóng đá dạy tôi phải hành xử tốt hơn và tôi tự hứa sẽ không để những việc tương tự như hồi World Cup xảy ra nữa. 2 tháng đầu tiên là kinh khủng nhất, tôi không còn cảm thấy mình là cầu thủ nữa. Tôi đã phải học cách tự tha thứ cho chính mình.
Anh có nghĩ là theo một cách nào đó, những trải nghiệm tiêu cực ở World Cup sẽ giúp anh trở thành một cầu thủ giỏi hơn?
+ Giỏi hơn thì không đâu, nhưng tôi học cách kiểm soát bản thân tốt hơn.
Anh giành “Chiếc giày vàng” khi ghi đến 31 bàn cho Liverpool, phá kỷ lục Premier League. Không vô địch có tiếc không?
+ Những thành công cá nhân luôn khiến bạn cảm thấy hài lòng bởi nỗ lực của bạn đã được mọi người ghi nhận. Nhưng tôi luôn đặt đội bóng của mình lên trên hết và cũng có chút tiếc nuối. Song đấy cũng là những gì tốt nhất mà tôi lẫn Liverpool đã làm được. Tôi ghi chừng ấy bàn dù không phải là người thực hiện những quả phạt đền. Tôi cũng không nghĩ Liverpool có thể làm tốt hơn thế được nữa. Dù sao tôi cũng ra đi vui vẻ vì biết mình đã làm hết sức.
“TÔI ĐÃ TỪNG MUỐN BỎ BÓNG ĐÁ”
Anh ghi hơn 100 bàn cho Ajax, một thống kê đưa anh lên ngang với Cruyff, Van Basten và Bergkamp. Và trận Champions League đầu tiên của anh với Barca cũng sẽ diễn ra với Ajax đấy...
+ Đây cũng lại là một điều tình cờ. Được trở lại Amsterdam sẽ là một trải nghiệm thú vị, nhất là khi cùng với đội bóng mà tôi luôn mơ ước được khoác áo là Barcelona. Đây có lẽ là một định mệnh và đấy sẽ là một trận đấu rất đặc biệt. Được gặp lại đội bóng cũ, những người quen cũ và các CĐV cũ, tôi ngóng chờ trải nghiệm ấy.
Là thủ quân của Ajax khi mới có 22 tuổi, chi tiết ấy cũng nói nhiều về anh...
+ Tôi đến Ajax năm 2007 và trở thành thủ quân năm 2009. HLV của đội khi ấy, Martin Jol, thích những gì tôi thể hiện và tin việc bổ nhiệm tôi làm thủ quân sẽ giúp ích cho đội bóng. Nhận trách nhiệm ở một đội như Ajax cũng khiến tôi vô cùng hào hứng.
Anh luôn ghi ít nhất 10 bàn/mùa ngay từ mùa bóng đầu tiên tại Nacional (2005/05), kỷ lục ghi bàn của anh là 35 bàn mùa 2009/10 ở Ajax. Anh có bị ám ảnh bởi việc phải ghi bàn?
+ Bàn thắng là điều mà mọi tiền đạo luôn hướng đến. Nó phụ thuộc vào khả năng, sự tự tin và bản năng trước khung thành. Nhưng tiền đạo trên hết vẫn là một thành viên của đội bóng. Ngoài ghi bàn, tôi cũng thích di chuyển chiến thuật và chuyền bóng kiến tạo cho các đồng đội ghi bàn. Có thể mọi người không tin, nhưng có những tiền đạo thích làm bóng cho đồng đội khi họ ở vào tư thế thuận lợi hơn. Và tôi chính là một tiền đạo như thế.
Là một trung phong, những mùa trước anh thường hay xuất phát ở cánh. Đến Barca có thể anh cũng buộc phải chơi rộng như thế. Anh có thoải mái với cách chơi ấy?
+ Ngay cả khi được bố trí đá trung phong, tôi cũng không bao giờ lởn vởn quanh vòng cấm. Tôi thích di chuyển rộng khi đội nhà có bóng. Nhưng bạn luôn phải lắng nghe chỉ thị của HLV và cố giúp đội bóng theo cách tốt nhất.
Các CĐV có thể kỳ vọng gì ở Suarez thời gian tới?
+ Tất cả những gì tôi có thể nói là tôi đã đến Barca với khát vọng thành công rất lớn. Tôi háo hức giành được những danh hiệu. Tôi chưa được chơi bóng tại Champions League trong vài năm và háo hức được góp mặt trở lại. Tôi là mẫu tiền đạo luôn cống hiến hết mình trên sân cỏ vì với tôi, bóng đá là niềm đam mê của cuộc đời. Tôi muốn cho các CĐV Barca thấy khát vọng ấy.
Có thật là anh từng muốn từ bỏ bóng đá?
+ Thật vậy. Những năm đầu tiên thật sự khó khăn. Khi còn ở Nacional, lúc mới 14 tuổi, những người ở CLB bảo họ không cần tôi nữa vì tôi không đáp ứng được kỳ vọng của họ. Tôi đã rất thất vọng và không còn muốn nỗ lực nữa. Nhưng rồi một vài người trong đội quyết định cho tôi một cơ hội cuối. Đấy là khi tôi gặp Sofia, chính nàng đã tạo động lực để tôi đi tiếp con đường đã chọn, cho đến tận hôm nay.
Daniel Alves: “Suarez là con quái vật”
Daniel Alves gọi Luis Suarez là một con quái vật và tin khoảng thời gian phải ngồi ngoài vì án treo giò sẽ càng khiến anh đáng sợ hơn khi trở lại. Alves nói: “Suarez là một con quái vật thật sự. Tôi cam đoan anh ấy đã sẵn sàng. Suarez đã tập luyện rất nghiêm túc và háo hức được vào sân lắm rồi. Tôi cũng muốn thấy Suarez thi đấu nhiều không kém gì anh ấy”.