Tiền đạo huyền thoại của bóng đá Anh đã cảm nhận được áp lực ngay từ khi đặt chân vào phòng thay đồ Newcastle lần đầu tiên: “Tôi thấy sức ép cứ lớn dần, và tôi cảm nhận được trách nhiệm của mình. Với mọi cầu thủ, điều cuối cùng bạn chờ đợi là họ đặt nghi vấn xem bạn có đáng đồng tiền bát gạo hay không” - Anh nói trên tờ FourFourTwo.
Nhưng Shearer là một cầu thủ đầy bản lĩnh, với cách ứng xử tuyệt vời trước nguy cơ khủng hoảng. Theo anh, cách duy nhất để chống chọi với áp lực kiểu này cũng giống như phương pháp của những người dạy thú dữ: Đừng bao giờ để nỗi sợ hãi xuất hiện trong ánh mắt.
Shearer cũng gặp khó khăn trong thời gian đầu, nhưng anh không bị truyền thông cuốn đi, bởi sự lạnh lùng của mình: “Tôi cố gắng giữ cho mọi sinh hoạt bình thường. Thật khó khăn khi đưa lũ trẻ vào thành phố, nhưng tôi làm mọi cách có thể để chúng cảm thấy rằng mọi chuyện đều ổn.”
Shearer cũng tìm cách nhìn nguy cơ khủng hoảng ấy dưới một góc nhìn lạc quan hơn. Rất nhiều cầu thủ sẽ choáng ngợp với một lễ ra mắt có 2 vạn CĐV chào đón, nhưng Shearer đã lái áp lực ấy sang một nghĩa khác: “Bước ra sân khấu và nhìn thấy hàng nghìn người sẽ ủng hộ tôi mãi mãi. Đó là điều không thể tin được”.
Đó cũng là cách mà Luis Figo ứng phó với sức ép sau khi chuyển sang Real Madrid: “Đôi khi, là một cầu thủ đắt giá nhất thế giới là lời cảnh báo hữu hiệu để tôi chơi tốt hơn.”
Có một điểm chung giữa những người vượt qua được khủng hoảng: Họ sinh hoạt chuẩn mực, điều độ, và tìm cách hòa nhập ngoài cuộc sống, trước khi bước vào sân. Zidane bỏ thuốc và gần như không nhấp môi vào một giọt rượu vang nào kể từ chuyển đến Madrid. Figo thường xuyên đến nhà các đồng đội mới, và sau này trở thành người bạn thân thiết với Zidane .
Ronaldo sinh hoạt bừa bãi, nhưng may mắn là anh cũng chia tay lối sống khá biệt lập ở Inter (anh chỉ chơi với Vieri), tìm được một người bạn golf ưng ý là McManaman, và thường xuyên đến nhà Roberto Carlos uống rượu, nghe nhạc và nhảy múa. Với những người Brazil, sự hưng phấn tự nhiên ấy có giá trị hơn mọi lời động viên.