Bóng Đá Plus trên MXH

Paolo Maldini: “Bóng đá đã tuyệt chủng hậu vệ giỏi”
07:55 ngày 20/06/2015
Đã tròn 10 năm kể từ ký ức Istanbul, nơi AC Milan và Liverpool đã làm nên trận chung kết Champions League kịch tính nhất lịch sử (Milan dẫn 3-0 trong hiệp 1, nhưng bị gỡ hòa 3-3 rồi thua trong loạt sút luân lưu). Huyền thoại của 2 đội là Paolo Maldini và Jamie Carragher đã ngồi lại với nhau cho một buổi trò chuyện đầy cảm xúc và đậm chất chuyên môn
    Trong buổi trò chuyện, Maldini cho chúng ta biết mình đã cảm thấy thế nào sau trận đấu điên rồ ấy và Carragher cho chúng ta biết ông nghĩ gì về đội hình Milan hiện tại. Xin gửi đến quý độc giả toàn văn cuộc nói chuyện giữa 2 cựu hậu vệ tài năng này do tờ Daily Mail thực hiện.

    MẤT NGỦ SUỐT 3 THÁNG KỂ TỪ ISTANBUL
    - CARRAGHER: Vậy là đã 10 năm kể từ khi chúng ta dự trận chung kết Champions League ấy. Mọi thứ giờ đã rất khác hồi 2005 bởi cả 2 đội bóng đều đang trải qua giai đoạn khó khăn. Thật đau lòng khi nhìn thấy Liverpool thất bại, còn anh thì sao hả Paolo?

    + MALDINI: Tất nhiên là tôi cũng rất buồn. Tôi khởi đầu câu chuyện với Milan năm 10 tuổi và kết thúc năm 41 tuổi. Bố tôi, Cesare, là thủ quân Milan. Tôi là thủ quân Milan còn các con tôi thì đang trui rèn trong Học viện Milan. Với tôi Milan còn hơn một đội bóng, nó là một phần của đời tôi. Vì thế khi chứng kiến Milan sa sút, tôi thật sự rất buồn. 

    Lịch sử Milan được xây dựng trên những cầu thủ vĩ đại, nhưng bây giờ người ta không nhìn nhận ra tầm quan trọng của những con người đã từng buộc chặt đời mình với Milan nữa. Hiện chỉ còn mỗi Franco Baresi là đang làm việc tại Milan, ngoài ra không còn một cựu cầu thủ nào nữa. Milan từng có truyền thống tuyệt vời là giữ lại những huyền thoại, giờ điều ấy không còn nữa. Thế nên thế hệ cầu thủ mới của Milan không hiểu sự thiêng liêng của màu áo Milan.

    Maldini và Carragher trong buổi phỏng vấn

    - CARRAGHER: Vậy anh có muốn giúp sức không?
    + MALDINI: Tất nhiên là muốn. Tôi đã nhận quá nhiều từ Milan và sẵn sàng đóng góp cho đội bóng ở bất kỳ phương diện nào. Thực ra tuyến trẻ của Milan không hề tệ chút nào, nhưng họ cần được người khác vạch ra một con đường.

    - CARRAGHER: Tôi lớn lên khi Milan đang thống trị châu Âu. Tôi rất hay xem đội bóng của Arrigo Sacchi và Fabio Capello trên TV. Tuần trước khi đến Madrid, tôi nghe Sacchi nói về anh và Milan. Ông ấy có ảnh hưởng thế nào đến anh?
    + MALDINI: Đấy là một trong những yếu tố giúp chúng tôi thành công và nối dài huyền thoại Milan. Tôi vô địch Champions League đầu tiên năm 1989 và vô địch lần cuối 18 năm sau đó. Nhưng bây giờ thì thật đáng tiếc khi nhìn thấy đội bóng thậm chí còn không góp mặt được ở đấu trường ấy.

    - CARRAGHER: Paolo này, liệu chúng ta có thể ôn lại một tí về ký ức Istanbul?
    + MALDINI: Được, tất nhiên. Tôi đã mất ngủ suốt 3 tháng trời sau đêm đó. Với những người đã xem hiệp 1 trận đấu, không ai có thể tưởng tượng được rốt cục Milan lại thất bại. Tất cả chỉ vì 6 phút điên rồ, vâng, đúng 6 phút ấy. Sau đó, chúng tôi tiếp tục có những cơ hội để ghi bàn. Tôi vẫn nhớ cảnh Steven Gerrard phải lùi xuống đá hậu vệ, các cầu thủ của Liverpool gần như đã kiệt sức.

    - CARRAGHER: Tôi xem lại trận chung kết Cúp C1 mà các anh đánh bại Steaua Bucharest 4-0 ở Barcelona vào năm 1989. Trận ấy và trận ở Istanbul, trận nào anh nghĩ mình đá tốt hơn?
    + MALDINI: Cả 2 trận ấy, tôi không nghĩ mình có thể chơi tốt hơn được nữa. Điều điên rồ là khi về lại Milan, các CĐV đã hét lên: “Các anh đã làm quái gì vậy?”. Sự thật là tất cả chúng tôi đều đã tận sức, đấy thậm chí là trận chung kết tốt nhất của Milan. Tôi thậm chí đã ghi bàn, bàn nhanh nhất lịch sử Champions League.

    Maldini từng rất khó nuốt trôi thất bại không tưởng năm 2005 trước Liverpool

    “CARLO ANCELOTTI BẢO CHÚNG TÔI CÂM ĐI”
    - CARRAGHER: Dẫn trước chúng tôi những 3 bàn trong hiệp 1, có ai trong các anh nghĩ là mọi thứ sẽ dễ dàng đến thế?
    + MALDINI: Tôi có nghe người ta thêu dệt chuyện chúng tôi ăn mừng vào giữa hiệp, anh thừa biết việc ấy là bịa đúng không? Nhưng phòng thay quần áo quả là điên rồ, chúng tôi la hét ỏm tỏi như chuẩn bị đánh nhau đến nơi. Ancelotti đã phải kêu mọi người im lặng và nói: “Các anh làm ơn câm miệng, chỉ 5 phút thôi. Tôi không muốn nghe một lời nào nữa, một từ cũng không!”. Vì thế chúng tôi im lặng, ngồi xuống, bình tĩnh lại. Trong đầu tôi đã nghĩ: “Chúng ta đang có cơ hội lớn”, nhưng tôi đã không nói dù chỉ một từ nào nữa.

    - CARRAGHER: Nói thật với anh là khi bị dẫn 0-3, nếu đá với đội yếu hơn thì còn cơ hội, chứ đá với AC Milan thì còn mơ mộng gì nữa. Tôi thật sự đã nghĩ: Milan từng hạ Barcelona 4-0, hạ Bucharest 4-0, trận này dám thua 5 đến 6 bàn lắm...
    + MALDINI: Có một chuyện bất thường xảy ra trong hiệp 2. Fan của các anh bắt đầu hát và hát. Bình thường lượng fan trong trận chung kết sẽ là 50-50, nhưng hôm ấy tỷ lệ là 75-25 nghiêng về Liverpool vì các CĐV của chúng tôi đã bán vé cho CĐV Liverpool. Tôi không thể quên bàn gỡ 1-3, tôi nhìn thấy Gerrard ập đến (Jaap) Stam và định hét lên: “Cẩn thận, gã đang đến kìa”. Nhưng tôi đã không nói gì cả. Khi nhìn thấy Gerrard ghi bàn, tôi đã nói: “Bố khỉ, sao mình lại không la lên nhỉ?”

    - CARRAGHER: Có phải là bàn gỡ 2-3 (của Vladimir Smicer) là bước ngoặt của trận đấu?
    + MALDINI: Thực vậy, bàn thắng ấy làm thay đổi nhiều thứ. Đột nhiên chúng tôi mất khoảng cách an toàn. Khi tỷ số là 3-3, chúng tôi làm lại từ đầu và có những cơ hội, nhưng tâm lý của 2 đội giờ đã thay đổi.

    - CARRAGHER: Anh nghĩ sao về màn trình diễn của Gerrard, người đã đá 3 vị trí khác nhau ở trận đấu năm ấy?
    + MALDINI: Tôi vẫn nhớ gương mặt đau đớn của anh ấy vì chấn thương. Nhưng dù bị đau, anh ta vẫn xoạc bóng trong chân tất cả chúng tôi. Đấy là một trận đấu để đời của Gerrard.

    - CARRAGHER: Có một bức ảnh ghi lại cảnh các anh ôm đầu. Là một người đã giành mọi danh hiệu có thể, nhưng anh vẫn cảm thấy đau đớn đến vậy ư?
    + MALDINI: Chúng tôi rất buồn, nhưng chấp nhận kết quả. Rất may là 2 năm sau chúng tôi có cơ hội để báo thù. Lần này chúng tôi chơi không hay, nhưng vẫn vô địch ở Athens.

    - CARRAGHER: Các anh có muốn gặp lại Liverpool hồi 2007 không?
    + MALDINI: Không. Và trận chung kết ấy chúng tôi cũng đá không hay, chính xác là cả mùa ấy chúng tôi không hay. Phải đến tận vòng tứ kết, mọi thứ mới dần tốt hơn. Nhưng đến chung kết, Milan đã chơi tệ trở lại. Vậy mà chúng tôi lại vô địch, chứ một thất bại nữa trước Liverpool sẽ trở thành thảm kịch thật sự. Tôi nhớ mình đã tiêm thuốc giảm đau để đá trong 3 tháng cuối mùa bóng ấy. Và dù buồn cười nhưng thật sự là tôi chả nhớ nhiều về trận đấu tại Athens.

    - CARRAGHER: Tôi cũng chả nhớ mấy. Tôi chưa bao giờ xem lại trận ấy dù chỉ một lần. Khi ta thua một trận đấu quan trọng dường ấy...
    + MALDINI: Tất cả những gì tôi nhớ là khoảnh khắc giương cúp. Chúng tôi đã ăn mừng trong 36 giờ đồng hồ. Sau khi lễ ăn mừng kết thúc, tôi phải đến một bệnh viện ở Bỉ để phẫu thuật vì không cảm thấy đầu gối của mình ở đâu nữa cả. Sau ca phẫu thuật, tôi tỉnh dậy và câu hỏi đầu tiên trong đầu là: “Trận chung kết sao nhỉ? Milan thắng hay thua?”, mất một lúc tôi mới nhận ra là mình đã vô địch.

    - CARRAGHER: Đấy là trận chung kết thứ 8 và là lần thứ 5 đăng quang của anh. Đâu là chiếc cúp đang nhớ nhất?
    + MALDINI: (Francisco) Gento cũng chơi 8 trận chung kết (cho Real Madrid), nhưng ông ta có đến 6 lần giành Cúp. Trận chung kết 1990 chúng tôi đá tại Barcelona trước sự chứng kiến của 90.000 CĐV nhà. Đấy là trải nghiệm tuyệt vời nhất trong đời tôi.

    - CARRAGHER: Vậy đâu là Milan mạnh nhất mà anh từng khoác áo? 
    + MALDINI: Mọi thứ khởi đầu từ Sacchi. Rồi 3 cầu thủ Hà Lan đến, rồi Fabio Capello đến. Chúng tôi đã có những cầu thủ vĩ đại. Giai đoạn 1991-94 có lẽ là đội ngũ mạnh nhất. Cứ mỗi năm chúng tôi lại mua thêm ngôi sao lớn. Chúng tôi có Gullit ở cánh phải và Tassotti ngay sau. Van Basten, (Daniel) Massaro, (Jean-Pierre) Papin, (Zvonimir) Boban, (Dejan) Savicevic. Thật tuyệt vời.

    Đội hình Milan giai đoạn 1991-1994 quy tụ rất nhiều ngôi sao sáng giá

    “SERIE A CÒN LÂU MỚI TRỞ LẠI THỜI HOÀNG KIM”
    - CARRAGHER: Liệu Van Basten có phải là cầu thủ hay nhất mà anh từng chơi cùng hoặc đối đầu?
    + MALDINI: Đúng vậy. Chân phải, chân trái hay đánh đầu anh ta đều giỏi. Marco vừa khỏe lại vừa nhanh. Khi có bóng anh ta có thể sút, cũng có thể chuyền. Thật tiếc là Marco phải nghỉ khi mới có 28 tuổi.

    - CARRAGHER: Còn hậu vệ giỏi nhất là ai? Baresi có ảnh hưởng lớn thế nào đến anh?
    + MALDINI: Anh ấy rất đặc biệt. Franco thấp, hơi mỏng người nhưng khỏe kinh khủng. Cú bật của anh ấy rất mạnh mẽ. Cách anh ấy chơi trên sân là một ví dụ cho tất cả. Franco cũng không cần phải lớn tiếng, bản chất thủ lĩnh toát ra ở anh ấy một cách tự nhiên. 
    Franco không phải như Stam, một hậu vệ cao to và rất nhanh. Anh ta nhanh, nhưng chỉ nặng có 70 kg, nhưng thử để anh ta xoạc bóng trúng xem mắt cá bạn chịu nổi không. Điều đặc biệt là Franco cũng xử lý rất hay khi có bóng trong chân. Rất khó kiếm một hậu vệ toàn năng như vậy.

    - CARRAGHER: Ở Anh, bọn trẻ rất muốn trở thành anh hoặc Baresi. Ngoài ra còn có vài cái tên như Lilian Thuram, Marcel Desailly, Fabio Cannavaro. Theo anh trình độ hậu vệ hiện nay thế nào?
    + MALDINI: Bóng đá thế giới đã tuyệt chủng hậu vệ giỏi. Bây giờ một hậu vệ giỏi sẽ có giá chuyển nhượng cao hơn tiền đạo giỏi. Tôi từng chơi hậu vệ trái và thật buồn khi ngày nay người ta chỉ mua hậu vệ trái dựa trên khả năng tấn công của anh ta. Nhưng thật ra kỹ năng hàng đầu của một hậu vệ phải là phòng ngự chứ. Ở Ý chúng tôi có truyền thống sản sinh ra hậu vệ giỏi, nhưng giờ ở Ý cũng đã cạn kiệt hậu vệ. Thiago Silva có lẽ là trung vệ hay nhất bây giờ rồi.

    Franco Baresi (phải) là thần tượng của Maldini

    - CARRAGHER: Anh từng có cơ hội sang Anh nhưng bỏ qua. Giờ thì anh có tiếc không?
    + MALDINI: Man United muốn có tôi, nhưng tôi chưa từng nói chuyện trực tiếp với họ. Luca Vialli, khi đã là HLV Chelsea, đã gọi tôi vào năm 1996. Rồi Arsenal cũng đánh tiếng. Nhưng tôi đều từ chối cả. Vialli là bạn tôi, khi anh ta gọi thì Milan đang gặp khó khăn. Tôi thật sự dao động, nhưng vẫn nói không.

    - CARRAGHER: Anh thậm chí có cơ hội để cầm quân cho Chelsea.
    + MALDINI: Quả vậy, đề nghị ấy đến chỉ 1 tuần sau khi tôi đá trận cuối cho Milan. Nhưng khi ấy tôi chưa sẵn sàng để mang gia đình mình sang London. Tôi đã sang London, nói chuyện với ngài Abramovich, với trợ lý HLV Ray Wilkins và... từ chối.

    - CARRAGHER: Khi ấy anh nghĩ gì về bóng đá Anh? Anh có nghĩ là một ngày nào đó bóng đá Italia sẽ lại thống trị châu Âu như trong thập niên 1990?
    + MALDINI: Tôi vẫn xem bóng đá Anh. Man City và Liverpool là những đội chơi bóng đá đẹp. Nhưng Premier League là một giải đặc thù, nơi nhiều cầu thủ giỏi sẽ thất bại vì không đáp ứng nổi thể lực. 

    Còn bóng đá Ý ư? Còn lâu mới có ngày hoàng kim trở lại. Tiền thì ít, sân bóng thì tồi tệ, đã vậy còn nạn bạo lực của các CĐV. Các gia đình đâu còn muốn cho trẻ con đến sân. Nghe bảo Milan định xây sân mới, nhưng chả biết bao giờ. Mà đúng là Milan cần một sân mới nếu muốn trở lại những ngày hoàng kim. San Siro đẹp đấy, nhưng đã quá cũ kỹ.

    - CARRAGHER: Tôi muốn thấy Milan thật sự trở lại. Và... Liverpool nữa.
    + MALDINI: Thật đau lòng khi nhìn thấy những đội bóng huyền thoại phải lặn ngụp trong thất bại.
    LÊ MINH • 07:55 ngày 20/06/2015

    Bài viết hay? Ấn để tương tác

    Bình luận
    Thông tin Toà soạn
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Tổng biên tập:
    Nguyễn Tùng Điển
    Phó Tổng biên tập:
    Thạc Thị Thanh Thảo Nguyễn Hà Thanh Nguyễn Trung Kiên Vũ Khắc Sơn
    Địa chỉ:
    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Tel:
    (84.24) 3554 1188 - (84.24) 3554 1199
    Fax:
    (84.24) 3553 9898
    Email:
    Thông tin Liên hệ
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Hotline:
    0903 203 412
    Email:

    Địa chỉ liên hệ:

    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Đăng nhập
    hoặc

    Email:

    Mật khẩu:

    Quên mật khẩu?


    Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay