Phóng viên Bóng đá: Chào bác Park, cám ơn bác đã tham dự buổi phỏng vấn giả tưởng Tất Niên này.
Ông Park Hang seo: Hay đấy, tầm này nhà bao việc, dọn dẹp nấu nướng, tiếp cầu thủ đến chúc Tết, hay đi sắm sửa cùng bà xã, còn đâu thời gian mà trả lời với chụp ảnh, cứ phỏng vấn giả tưởng này lại hay, miễn là cậu đừng “nhét chữ vào miệng” tớ quá đà.
Đúng thế rồi, thú thật, cháu cũng bận tối mắt bác ạ, trăm công nghìn việc mà vẫn phải đi phỏng vấn bác. Thế nên đành làm tí giả tưởng, đợi ra Giêng ngày rộng tháng dài, ta lại phỏng vấn thật. Thế Tết này bác ăn ở đây hay về kia?
Ở đây chứ, tết ở Việt Nam có vẻ vui hơn tết ở Hàn Quốc, mà phong vị cũng “same same”, đi lại thuận tiện, thích chỉ cần alo một phát là nhấc cả nhà từ kia bay sang đây ăn Tết.
“Same same” là thế nào hả bác?
Là giống giống nhau đó. Tết bên kia ăn Kimchee thì bên này đủ các loại dưa muối, hành muối, kiệu muối. Tôi thấy nghiện cái món anh dưa cải xanh xào tràng lợn hay dưa chua nấu tóp mỡ. Ngon ngang ngửa Kimchee đấy. Nói lại thèm, để cúng ông Táo xong tôi nhất định làm nồi cá chép om dưa thả nhiều ba chỉ cháy cạnh.
Chỉ có giống mỗi dưa và Kimchee thôi ạ?
Mỗi là thế nào, còn cả phở nữa. Sang Việt Nam sống, tôi thích nhất là ăn phở. Rét thế này mà làm bát tái lăn nóng bỏng mồm, béo ngậy thì ấm phải biết. Ngày Tết ăn nhiều đạm dễ ngán, sao bằng chạy ra vỉa hè xơi một bát tái gân giòn ngon bổ rẻ.
Ngày Tết bên kia tôi hay ăn món Ttok-kuk truyền thống vào đêm Giao thừa. Nó cũng là dạng phở gà ở đây vậy, nhưng phở Việt Nam là số một, hơn đứt mấy cái loại mỳ. Bảo sao mấy ông Hàn Quốc làm việc ở Việt Nam lâu năm, toàn rỉ tai nhau những chỗ ăn phở đặc biệt.
Bác có vẻ thích sống ở Việt Nam?
Đúng thế còn gì. Tôi rất thích ở Việt Nam, hồi xưa tôi ở Hàn Quốc, chẳng ai biết tôi là ai. Thế mà từ khi sang Việt Nam, cả Hàn Quốc đều biết tôi. Thế chẳng phải, Hàn Quốc sinh ra tôi còn Việt Nam làm cho tôi lừng danh thiên hạ còn gì? Ở Hàn Quốc, tôi tên là Park Hang seo, còn ở Việt Nam, tên tôi là Bác Đang Son. Tết mà được gọi là Son thì còn gì hay bằng.
Công nhận là tên của bác hay, mà đúng là Bác Đang Son thật. Cứ tằng tằng từ U23 Thường Châu qua Asian Cup, rồi Á vận hội, rồi AFF Cup rồi Vòng loại World Cup 2022, và giờ SEA Games.
Lại chẳng, tên tôi mà không hay sao mấy ông trẻ trâu ở Việt Nam làm biển tên đường và tự tiện treo lên. Thử hỏi ở châu Á này, có mấy HLV được lấy tên đặt tên đường?
Ahihi, quả tên đường đấy quá vui. Cũng bởi CĐV quá hâm mộ bác. Đợt tới mà bác dẫn dắt ĐT Việt Nam có vé đi World Cup thì có lẽ anh em trẻ trâu lấy tên bác để đặt cho cả hệ mặt trời này ấy chứ. Bác có lời nào dành cho NHM Việt Nam nhân dịp Năm Mới không?
Tưởng hỏi lì xì thì căng, chứ lời chúc thì đầy. Thật ra tôi cũng chỉ dùng lời mà cầu thủ Việt Nam đá hay hẳn, xóa bỏ được cái gọi là sợ Thái Lan. Đó là phải thi đấu tự tin, cứ thẳng căng mà đá, thích chiến đấu là chiến đấu, thế mới là cầu thủ, là chiến binh.
Còn với NHM Việt Nam, tôi cũng xin chúc một Năm Mới an khang, thịnh vượng, bởi có thịnh vượng mới có tiền mua vé vào sân cổ vũ thầy trò chúng tôi. Bóng đá Việt Nam vượng như hôm nay ấy là nhờ cầu thủ và NHM cùng chung một lòng cống hiến vì màu cờ sắc áo. Chứ tôi chỉ Son thôi, ahihi.
Vâng, chỉ cần Bác cứ Đang Son là chúng em mừng rồi. Xin chúc bác và gia đình ăn tết Việt vui vẻ!