Ronaldo thời điểm ấy đã kiêu ngạo tuyên bố: “Tôi là số một, số hai và số ba của bóng đá thế giới bây giờ.” Anh chơi cho Man United, nhưng lại không ngần ngại tiết lộ rằng mình muốn khoác áo… Real Madrid. Trước khi đến lễ trao giải QBV một tháng, anh ngúng nguẩy với báo chí: “Tôi còn phải làm gì nữa để giành QBV? Ghi 100 bàn hay sao?”
Ronaldo không cần phải lấy lòng ai cả, nhưng anh vẫn trở thành cầu thủ duy nhất xuất hiện trong tất cả 96 phiếu bầu, đạt 446 điểm và bỏ xa QBB Messi 165 điểm. Đó là năm mà Ronaldo đã thâu tóm mọi danh hiệu tập thể và cá nhân, từ “Cầu thủ xuất sắc nhất mùa giải”, “Vua phá lưới Ngoại hạng”, cho đến “Chiếc giày Vàng châu Âu”, trước khi đoạt QBV .
Để thắng được cảm tính, bạn phải trở thành số 1 tuyệt đối như vậy. Giống như cách đây gần 70 năm, Stanley Matthews đã bước lên nhận bóng Vàng đầu tiên trong lịch sử ở tuổi 41, khi tất cả các tờ báo đều viết rằng ông quá già để trở thành người xuất sắc nhất.
Nhưng Matthews, trong một mùa bóng xuất sắc với Blackpool năm 1956, đã mạnh dạn mắng cánh phóng viên rằng “họ chỉ viết ra những thứ vớ vẩn”, và rồi nhờ chính những lá phiếu của họ mà vượt qua Alfredo di Stefano (47 so với 44) để trở thành QBV đầu tiên.