So bề ngoài với Mourinho , thì Wenger chỉ như một anh giáo làng. Năm 2005, chiếc áo khoác màu xám vốn có trị giá 1.200 bảng của Mourinho đã được bán đấu giá quyên góp từ thiện cho một tổ chức đẩy lùi ung thư cho trẻ em với giá 22 nghìn bảng.
Ngược lại, Arsenal đã buộc phải dỡ khỏi gian hàng lưu niệm của họ chiếc áo phao dài quá gối mà ông Wenger đã mặc vào năm ngoái, vì quá… ế hàng. Phiên bản ngắn hơn của nó chỉ được bán với giá 110 bảng. Telegraph thậm chí mô tả rằng Wenger giống như một… con giun khi mặc chiếc áo ấy.
Mourinho là một “mỏ vàng” cho các nhãn hiệu nổi tiếng, như Adidas, Braun, American Express và Henderson Global Investors. Wenger không hề biết quảng cáo là gì trước khi trở thành đại sứ thương hiệu của hãng Castrol tại World Cup 2014, nhưng đó là việc làm theo đề nghị của FIFA.
Mourinho có một cuộc sống phong phú, năng động, từng xuất hiện trên danh sách 10 người đàn ông có ảnh hưởng nhất hành tinh của trang AskMen.com, và thậm chí được tạp chí Rolling Stone phiên bản TBN bầu là “Ngôi sao nhạc rock của năm” (dù chẳng biết nốt nhạc nào!). Còn Wenger tự thú rằng ông hầu như “xem băng hình các trận đấu cả ngày”, chỉ ham thích chính trị, một chủ đề tương đối khô khan.
Có lẽ chủ đề duy nhất mà họ có thể trao đổi với nhau là chiến thuật, như lần đầu tiên gặp nhau ở hội thảo HLV châu Âu. Nhưng Emirates cuối tuần này không phải một bữa ăn tối như thời điểm ấy, và đây không phải là lúc trao đổi học thuật, mà là thời điểm sống còn, cho cả Wenger và Mourinho.