Với một tuyển thủ Việt Nam trước đây, nhất là lại ở một môn khó như điền kinh, có lẽ chỉ cần giành được 1 tấm HCV lịch sử như Bích Hường làm được tại SEA Games 1995 cũng đã quá đủ. Thế nhưng, sự nghiệp và tầm vóc của ngôi sao chạy rào này chắc chắn còn cao hơn nhiều lần nếu như chị không bất ngờ gặp phải một nỗi ác mộng kéo dài.
Chính vì tấm HCV gây sốc của Bích Hường mà người Thái sau đó đã tìm mọi cách nhập tịch được Trecia Robert, hàng “khủng” từ Mỹ. Cũng kể từ đó, dù trình độ không ngừng được nâng lên, bất chấp mọi quyết tâm và nỗ lực, Bích Hường vẫn không có “cửa” tranh chấp HCV với đối thủ có đẳng cấp quá mạnh, với những điều kiện hoàn toàn khác biệt trong tập luyện, thi đấu.
Suốt 4 kỳ SEA Games sau đó (1997-2003), Bích Hường đã luôn phải cam chịu phận “Bạc”. Chưa đấu đã biết thua, và người ta bị ám ảnh bởi hình ảnh Bích Hường luôn về nhì trong nước mắt tức tưởi cùng nỗi thất vọng vô bờ.
Nếu không có Trecia Robert (ảnh, trước), Bích Hường đã gần như chắc chắn đoạt thêm 4 HCV nữa, để làm nên một kỳ tích độc nhất vô nhị của cả điền kinh ĐNÁ: giành 5 HCV ở 5 kỳ SEA Games liên tiếp.