Bóng Đá Plus trên MXH

Võ sĩ Taekwondo Hoàng Hà Giang qua đời ở tuổi 24: Vụt tắt rồi, một cánh sao băng
10:33 ngày 13/12/2015
Cái tên cùng hình ảnh của một Hoàng Hà Giang đầy can trường mà cũng mong manh ra đi ở tuổi 24 sau 7 năm chiến đấu tới tận cùng với căn bệnh quái ác, đã thực sự tạo nên một cơn bão lòng- thổn thức, nhức nhối và ám ảnh với giới chuyên môn cùng người hâm mộ cả nước.
    BI KỊCH TRÊN ĐỈNH
    Nhờ tố chất thiên bẩm cùng sức vươn đặc biệt bộc lộ từ rất sớm, Hoàng Hà Giang đã được chọn vào chương trình trẻ quốc gia năm 2004. Một năm sau, Giang đã được chọn đi tập huấn tại Đài Loan theo “chương trình Thế hệ vàng” của Sở TDTT TP.HCM. 

    Chỉ sau đúng 1 năm xuất ngoại ăn tập, Hoàng Hà Giang đã nổi lên như một hiện tượng phi thường của taekwondo Việt Nam. Ở tuổi 15, Giang đã giành được HCV giải Trẻ thế giới và HCB ASIAD trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người. 

    Mục tiêu tái chiếm đỉnh cao quốc tế của taekwondo Việt Nam đã chính thức được hiện thực hóa, khi Hoàng Hà Giang đã xuất sắc giành suất chính thức dự Olympic 2008 và giành được HCV giải Trẻ thế giới lần thứ 2. Khi ấy, người ta đã kỳ vọng về một võ sĩ sẽ tái chinh phục thành công 1 tấm huy chương tại đấu trường quốc tế đỉnh cao nhất. 

    Thế nhưng, như một sự bất công của số phận, Giang bất ngờ đổ bệnh trước thềm Olympic 2008 đúng 1 tháng khi nhập viện rồi phát hiện căn bệnh hiểm nghèo lupus ban đỏ quái ác. Cũng kể từ đó, nữ võ sĩ được đánh giá là tài năng nhất mà taekwondo Việt Nam từng có được đã mất luôn suất dự Olympic và cả sự nghiệp sáng láng phía trước. 


    Ai cũng nuối tiếc và thương cảm với Giang, không chỉ giống như một nỗi đau thường tình mà còn là cả một bi kịch trên đỉnh. Chưa có VĐV Việt Nam nào từng thành công rực rỡ, đến mức choáng ngợp khi mới 15, 16 tuổi như Giang.  Và ông Trời đã quá nghiệt ngã với Giang vì đã “lấy” đi của chị tất cả với căn bệnh quá hiếm lạ. 

    24 NĂM NGHỊCH CẢNH
    Nhìn lại cuộc đời 24 năm ngắn ngủi giống như một ngôi “sao băng” của Hoàng Hà Giang càng thấy vì sao sự ra đi của chị lại gây chấn động rộng lớn đến vậy. Giang quá bất hạnh mà cũng quá tin yêu cuộc sống, với nghị lực cùng khát khao vượt khó đến không cùng. 

    Ngoài niềm vui với những khoảnh khắc rực sáng rực rỡ trên thảm đấu, dường như 24 năm trên cõi đời của cô gái sinh năm 1991 này là cả một hành trình của nước mắt, gắn với sự thiếu thốn cả về tinh thần lẫn vật chất, bệnh tật hiểm nghèo. Ngay từ nhỏ, Giang đã phải chịu thiệt thòi quá lớn so với bạn bè cùng trang lứa trong tình cảnh của một đứa con côi cút với “lời ru chia đôi”. Giang lớn lên rồi ra đi trong căn hộ chỉ hơn 10m2 có điều kiện tồi tàn ở vùng ngoại thành TP.HCM.

    Có lẽ chính vì luôn phải đối mặt với nghịch cảnh nên khi bén duyên với taekwondo, Giang đã thổi vào sàn tập thảm đấu một tinh thần rất khác lạ. Giới chuyên môn và người yêu taekwondo sẽ còn nhớ mãi cô gái nhỏ nhắn có đôi mắt sáng ngời, tinh thần quả cảm và lối thi đấu tấn công rực lửa đã chinh phục mọi sàn đấu taekwondo. 

    Phía sau vinh quanh ấy là sự phấn đấu nỗ lực tới tận cùng, mà Giang tập luyện đến mức kết thúc mỗi ngày với mặt mũi thâm tím, vừa ăn cơm vừa run rẩy tay chân. Với Giang, taekwondo giống như một “cứu cánh” duy nhất, nơi chị là chính mình, được thể hiện hết niềm đam mê, sự bền bỉ và khả năng đặc biệt của mình. 


    Người khác rơi vào trường hợp của Giang có thể sẽ sụp đổ, Giang thì không hề, thậm chí bệnh tật và cảnh khổ còn khiến chị càng trở nên mạnh mẽ, khát khao sống hơn bao giờ hết. Giã từ nghiệp võ - nghiệp đời với 2 bàn tay trắng, với mức hỗ trợ chưa đủ tiền mua thuốc hàng ngày, nhà Á quân ASIAD ngày nào không một lời kêu than, oán thán, hay đòi hỏi bất cứ sự ưu tiên nào, dù có thể hoàn toàn chính đáng như việc đưa ra nước ngoài chữa trị. 

    MẠNH HƠN CÁI CHẾT
    Giang đã vượt qua mọi thử thách. Chị vừa “chiến đấu” với tật bệnh hàng ngày, vừa học văn hóa, vừa làm thêm để mưu sinh và chữa bệnh. Thậm chí, Giang còn đỗ vào ngành đồ họa Trường đào tạo mỹ thuật đa phương tiện Arena Multimedia. Cú tai nạn gãy chân vào cuối 2012 đã khiến tình trạng bệnh tật của Giang trở nên hết sức nghiêm trọng nhưng không hề khuất phục được ý chí vượt lên số phận, nơi võ sĩ gầy yếu này. 

    Giang vẫn làm bán thời gian tại Hội Võ thuật TP.HCM với mức lương chỉ 1,4 triệu đồng và đi dạy thêm võ ở một số “lò” nhận khoảng 100 nghìn đồng cho mỗi buổi. Giang chưa bao giờ thôi mơ ước sức khỏe  sẽ ổn định, và chính mình sẽ có thể tạo dựng nên một cuộc sống bình thưởng, giản dị giống như bao người khác. 


    Thời gian gần đây, tình trạng bệnh tật và sức khỏe của Giang liên tục có những diễn biến xấu. Tuy nhiên, trong sự suy kiệt giữa cơn mê mê tỉnh tỉnh, người con gái trẻ mới đi qua tròn 2 con giáp không hề run sợ hay tuyệt vọng, mà thay vào đó vẫn là một sự lạc quan và khát khao sống bỏng cháy. Cái chết đã không hề xuất hiện trong suy nghĩ, tâm thức của Giang. 

    Cuối cùng, trái tim của Hoàng Hà Giang đã ngừng đập, để lại nỗi thương tiếc, xót xa và cảm phục cho không chỉ làng thể thao mà tất cả những ai từng một lần chứng kiến ánh mắt sáng ngời cùng các pha tấn công dũng mãnh, phong cách thi đấu có một không hai của chị. 

    2 điều nuối tiếc
    Hoàng Hà Giang được ví như một “ngôi sao băng” chói sáng tuyệt đẹp rồi vụt tắt trong bi kịch. Nữ võ sĩ sẽ đi vào huyền thoại này đã chia tay cõi đời trong sự thanh thản khi đã sống đủ đầy, trọn vẹn tới tận cùng trong 24 năm cuộc đời. Điều như chính Giang từng bày tỏ về ước muốn còn dang dở của mình, lại càng khiến người ta thêm yêu thương cô gái bạc mệnh này: một lời yêu chưa nói và 1 tấm huy chương Olympic. Tình cảm vừa chớm nở với một võ sĩ nam cùng đội, và giấc mơ một tấm huy chương Olympic 2008 đã ở rất gần, đều đã vỡ tan chỉ vì căn bệnh quái ác. 

    Những sự ra đi tức tưởi
    Trước Giang, từng có một số tài năng của thể thao Việt Nam đã qua đời khi còn rất trẻ, thậm chí có người còn ngã xuống ngay trên đường đua. Đó là trường hợp của  võ sĩ judo Trần Thanh Ngời cách đây 12 năm đã ra đi sau 95 ngày chống chọi với chấn thương thảm khốc trên sàn tập khiến đốt xương sống cổ nghiêm trọng, tủy sống bị tổn thương nghiêm trọng. 

    Không lâu sau đó, tại giải đua xe đạp Tiền SEA Games 2003 tại Hòa Bình, cua rơ Đỗ Xuân Tâm đã bị ngã trên đường về đích, bị bất tỉnh nhân sự, trụy tim rồi mất khi chưa kịp đưa về đến bệnh viện Bạch Mai Hà Nội. Cách đây 2 năm, kình ngư từng giải cơn khát huy chương cho bơi Việt Nam sau 28 năm Trần Xuân Hiền cũng đã tử vong ở tuổi 32, vì một tai nạn giao thông, để lại một người vợ trẻ và 2 đứa con thơ. 
    Kim Tuyến • 10:33 ngày 13/12/2015

    Bài viết hay? Ấn để tương tác

    Bình luận
    Thông tin Toà soạn
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Tổng biên tập:
    Nguyễn Tùng Điển
    Phó Tổng biên tập:
    Thạc Thị Thanh Thảo Nguyễn Hà Thanh Nguyễn Trung Kiên Vũ Khắc Sơn
    Địa chỉ:
    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Tel:
    (84.24) 3554 1188 - (84.24) 3554 1199
    Fax:
    (84.24) 3553 9898
    Email:
    Thông tin Liên hệ
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Hotline:
    0903 203 412
    Email:

    Địa chỉ liên hệ:

    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Đăng nhập
    hoặc

    Email:

    Mật khẩu:

    Quên mật khẩu?


    Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay